Nguyễn Thiên Mạch nở nụ cười vô cùng ngọt ngào: “Hai người các vị, cũng hiếm khi đến Tân Thành.
không bằng cho ta một chút mặt mũi, cho ta một chút cơ hội.
”
” Đêm nay ta sẽ làm chủ, nhất định khiến hai vị thử nhìn một chút những món ăn chính thống nhất ở Tân Thành, hai vị thấy thế nào?”
” Nguyễn tổng, xin lỗi, chúng tôi sắp gặp chủ tịch của chúng tôi bây giờ.
”
” Hôm nào có cơ hội, rồi nói vào một ngày khác.
”
Hạ Vân nói xong một câu khách khí, liền xoay người rời đi.
Lôi Tuấn Quang cười xin lỗi Nguyễn Thiên Mạch, cũng là mang theo người rời đi.
Khi bị Hạ Vân trực tiếp từ chối, Nguyễn Thiên Mạch không dám tức giận, nàng chỉ là hơi sững sờ, sau đó một mặt chấn kinh.
Chủ tịch trong miệng Hạ Vân?
Không phải là vị trong truyền thuyết kia sao?
Vị kia thế mà thực sự ở Tân Thành !?
Chẳng lẽ, năng lựơng của Dương gia đã đến mức này rồi sao?
Lúc này, Nguyễn Thiên Mạch càng khẳng định quyết tâm, để con gái gả cho Dương gia.
Chỉ cần để nữ nhi gia nhập Dương Gia, như vậy mình cũng liền tương đương với gián tiếp sở hữu năng lượng này.
Đương nhiên, nếu con gái của cô may mắn biết được vị trong truyền thuyết kia, như vậy, dù nữ nhi chỉ làm tiểu tam tiểu tứ( vợ 3 vợ 4), Nguyễn Thiên Mạch nghĩ cũng không sao.
Chỉ có điều, nàng lại cảm thấy mình có chút si tâm vọng tưởng.
Quay đầu nhìn bóng lưng của Hạ Vân và Lôi Tuấn Quang, Nguyễn Thiên Mạch nghiến răng nghiến lợi một