Thứ nhất, tất cả mọi người đều không ngờ được rằng Bùi Nguyên Minh sẽ đến.
Thứ hai, tất cả mọi người đều càng không thể ngờ rằng người ngồi ở ghế phó lái trên con xe Maserati của Lê Ngữ Đồng lại là Bùi Nguyên Minh.
Hôm nay là ngày họp lớp ở Dương Thành, Tống Kiều Linh và một số bạn học khác ở Thành phố Hải Dương còn chưa đến, cho nên đa số mọi người ở đây đều rất ngạc nhiên.
“Ái chà? Đây không phải là cậu chủ Bùi Nguyên Minh của nhà họ Bùi sao? Năm đó trường chúng ta cũng coi như là một nhân vật tiếng tăm lẫy lừng trong trường mà nhỉ?
Người đầu tiên phá vỡ cục diện bế tắc là một chàng trai trông có vẻ rất sôi nổi.
Trước đây anh ta học khác lớp với Bùi Nguyên Minh, là lớp trưởng của một lớp khác, tên là Cao Tấn.
Thế nhưng lúc còn ở trường anh ta bị Bùi Nguyên Minh chèn ép cũng không ít.
Thế nhưng sau khi tốt nghiệp vài năm, anh ta cũng có một chỗ đứng nhất định, nghe nói làm quản lý cấp trung của một xí nghiệp nước ngoài, mỗi năm thu nhập cũng khoảng mấy tỷ.
Hôm nay anh ta lái chiếc xe BMW đời thứ bảy đến, trông rất tiện nghi.
Đối với đám bạn cũ thì anh ta vẫn thuộc loại có điều kiện trong hội này.
Bùi Nguyên Minh cười cười, cuối cùng cũng lên tiếng, sự thực là anh là tên Cao Tấn này cũng chẳng quen thân gì lắm.
“Bùi Nguyên Minh này, bọn tớ đều tưởng rằng cậu sẽ không đến đấy!”
“Đúng vậy, chúng tớ đều nghe nói rằng cậu ở rể một nhà tài phiệt ở Hải Dương, mỗi ngày đều phải bưng nước rửa chân cho bố mẹ vợ, chùi WC..”
“Vợ cậu có đến đây họp lớp với cậu không đấy? Xem ra nhiệm vụ làm quản gia của cậu xong rồi nhỉ?”
Mấy tên bạn cũng khác đều đồng thời nhìn nhau, bụm miệng cười. Mặc dù đều là bạn học cùng, nói năng rất khách khí, thế nhưng hàm ý lời nói đều là giễu cợt mỉa mai không giấu được.
Cao Tấn ho khan một tiếng, liếc mấy người kia, liếc những người chung quanh, nói: “Đừng có nói nhăng nói cuội nữa, Bùi Nguyên Minh có làm gì thì đó là do bản thân cậu ta chọn lựa.”
“Hôm nay đến đây, mọi người đều là bạn học với nhau, đừng nói những chuyện không hay như vậy nữa!”
Trên thực tế, sâu thẳm trong lòng họ vẫn còn cười nhạo chuyện Bùi Nguyên Minh ở rể. . Đam Mỹ Hài
Không ngờ anh ta lại dám ngang nhiên đi họp lớp.
“Đúng! Bùi Nguyên Minh dù gì cũng là nhân vật nổi tiếng trong lớp, đương nhiên cũng phải tham gia họp lớp chứ!”
“Đêm nay đừng để Nguyên Minh uống quá nhiều nhé, về nhà chị dâu tức giận sẽ không hay đâu!”
Mấy tên này đều cười phớ lớ.
Thế nhưng
hàm ý lời nói thì tràn đầy ác ý, ý tứ rất rõ ràng.
Đó chính là bảo Bùi Nguyên Minh là loại ăn bám, không dám ở ngoài quá khuya mới về, về khuya thì ăn đủ.
Cao Tấn rất tự nhiên lướt qua Bùi Nguyên Minh, đi thẳng đến trước mặt Lê Ngữ Đồng, mỉm cười nói: “Lê Ngữ Đồng, để cho phục vụ đỗ xe trước đi, chúng ta vào trong thôi, tất cả mọi người đang chờ cậu đấy!”
Rõ ràng Cao Tấn có ý với Lê Ngữ Đồng, hiện giờ anh ta rất tin tưởng vào thực lực của bản thân mình rất mạnh, nghe nói Lê Ngữ Đồng không chỉ độc thân mà mỗi năm còn kiếm được mấy tỷ, điều này càng khiến anh ta thêm hứng thú.
Anh ta cảm thấy trong số các cựu học sinh, anh ta là người duy nhất xứng đôi với Lê Ngữ Đồng.
Cuộc họp lớp đêm nay thật ra mục đích lớn nhất chính là để tác hợp anh ta với Lê Ngữ Đồng đây mà.
Lúc này, tất cả mọi người đều vây quanh Lê Ngữ Đồng, còn Bùi Nguyên Minh thì bị coi như không khí.
“Đi thôi?”
Lê Ngữ Đồng vô thức dừng lại, nhìn Bùi Nguyên Minh nói.
Bùi Nguyên Minh gật đầu, nhưng không nói gì.
Tuy rằng lời nói của những đám bạn học cũ này chẳng có gì tốt đẹp, nhưng tính tình của anh đã tốt hơn trước rất nhiều, anh cũng sẽ không vì mấy lời này mà nổi giận.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không muốn đi cùng những người này, anh cố tình đi lùi lại phía sau mấy bước.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến tầng ba nhà hàng Hoàng Thiên, đã có rất nhiều người ở đây rồi.
Nhiều bạn cùng lớp đã thành gia lập nghiệp, ai cũng dẫn theo vợ chồng mình theo. Số người đến đây còn nhiều hơn tưởng tượng của Bùi Nguyên Minh, tính sơ sơ đã có gần trăm người.
Khi Lê Ngữ Đồng đến, hầu như mọi người đều đứng dậy chào đón cô ta.
Con trai thì là vì ngoại hình của cô ta, con gái là vì địa vị của cô ta.
Người này tài mạo song toàn như vậy, sự nghiệp thành công mà vẫn độc thân thì là nữ thần trong mắt rất nhiều người.
Bùi Nguyên Minh tìm đại một chỗ ngồi xuống.
“Á? Đây không phải là Bùi Nguyên Minh sao?” Đột nhiên một người đàn ông chỉ vào Bùi Nguyên Minh hét lên.
“Thật sự là cậu ta sao, cậu ta cũng dám vác mặt đến đây à?” Ngay lập tức, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Bùi Nguyên Minh.