Sau khi mọi việc đã thu xếp xong, Vân Lam không vội vàng liên lạc với Bùi Nguyên Minh, bởi vì cô ta biết nếu mình nóng lòng thì chẳng có gì tốt cả.
Cô ta đợi đến gần mười giờ rồi mới bấm số gọi cho Bùi Nguyên Minh. “Anh Minh, tôi đã chuẩn bị tiền, nhưng những thứ này đều là tiền mặt, không tiện di chuyển.” “Tôi gửi cho anh địa chỉ của một câu lạc bộ tư nhân. Hãy nhớ rằng, anh phải mang theo video gốc tới và phải đảm bảo rằng không có bản sao nào khác!” “Nếu không, tôi sẽ không đem tiền tới cho anh!”
Vân Lam làm bộ không tin Bùi Nguyên Minh, nhưng đây là điều cô cần làm bởi vì như vậy mới vô cùng chân thật.
Bùi Nguyên Minh đồng ý nói: “Được, tôi chờ cô, không gặp không về.”
Một lúc sau, Vân Lam gửi vị trí vào điện thoại di động của Bùi Nguyên Minh.
Đó là một câu lạc bộ tư nhân, hiện tại đã được cô ta bao trọn, cả bốn người đều có mặt. Bởi vì nơi này không liên quan gì đến bốn người bon ho.
Lựa chọn giải quyết mọi việc ở đây sẽ thuận lợi hon. “Tôi đã bố trí năm sát thủ trên đường, tất cả đều là những kẻ tàn nhẫn. Tôi đưa trước cho mỗi người ba tỷ rưỡi. Sau khi giải quyết xong, tôi sẽ đưa cho bọn họ mỗi người ba tỷ rưỡi nữa!”, Đằng Văn Vũ nói. “Tốt! Tiền không thành vấn đề lớn!” “Chỉ cần có thể giải quyết Bùi Nguyên Minh, ít tiền này tính cái gì?”
Vân Lam có chút khẩn trương, nhưng sát khí lại ngày càng nhiều.
Đến gần mười hai giờ, Bùi Nguyên Minh đến câu lạc bộ tư nhân.
Lần này hắn không mang theo thư ký Vân, người đi cùng hắn là Ngô Kim Hổ, bởi vì một số việc mang theo thư ký Vân không tiện xử lý.
Đến địa chỉ trước cửa, Vân Lam mặc váy ngắn đi tới chào hỏi, khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Ngô Kim Hổ, trong mắt cô ta lóe lên một tia kỳ quái.
Sau đó, cô ta nói với vẻ mặt quyến rũ: “Bùi Nguyên Minh, bọn tôi đã đợi anh lâu như vậy, trong lòng cũng có chút sốt ruột.”
Bùi Nguyên Minh nhìn nữ nhân này cười, trước đây không phải rất lạnh lùng sao?
Chỉ cần được sống, ngay cả lòng tự trọng cũng
không cần nữa sao?
Chẳng bao lâu, dưới sự dẫn dắt của Vân Lam, bọn họ đã đến căn phòng lớn trong cùng.
Trong buồng lúc này bày mấy chai rượu, còn có thanh âm KTV vang lên.
Đằng Văn Vũ và những người khác lúc này cũng không có tâm trạng uống rượu, mà đang lo lắng chờ đợi.
Khi Bùi Nguyên Minh bước vào, vẻ mặt của những người này có chút thay đổi.
Bùi Nguyên Minh đi tới ngồi vào ghế chủ vị, còn Ngô Kim Hồ cũng rất tự nhiên đứng bên cạnh. “Còn tiền thì sao? Không phải toàn bộ là tiền mặt sao? Ở đâu? Sao tôi lại không thấy.” Bùi Nguyên Minh cười nói.
Tuy nhiên lúc này Vân Lam vừa kiều diễm vừa quyến rũ đóng cửa phòng một cái “Rầm”.
Sau đó, Vân Lam nở nụ cười độc ác, nói: “Bùi Nguyên Minh, chỉ bằng cái thứ vô dụng nhà anh, muốn tới chỗ chúng tôi lấy tiền sao?” “Anh cho rằng cầm được tiền của chúng tôi rồi anh có còn mạng để dùng không?”
Vương Minh cũng lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, anh thật sự là ngốc, bảo anh tới, anh liền tới! Anh như vậy là không thể chờ đợi sao?”
Đằng Văn Vũ và Lữ Tiểu hai người cũng là một vẻ mặt lạnh lùng, vào lúc này sát khí cơ hồ không che giấu chút nào.
Chỉ tiếc vì dù sao họ cũng không phải là đại nhân vật gì, bọn họ rõ ràng là muốn đe dọa Bùi Nguyên
Minh nhưng làm thế nào nhìn qua cũng thật thô bỉ.
Bùi Nguyên Minh nhìn Vân Lam cười nhạt nói: “Cái gì? Cô định lừa gạt tôi?” “Bùi Nguyên Minh, đưa cho chúng tôi đoạn video gốc, tôi có thể tha cho anh một con đường sống!” Vân Lam nói.
Đang nói chuyện thì thấy trong phòng, lúc này có 5 tên sát nhân cầm dao cắt dưa hấu đi ra. “Bùi Nguyên Minh, anh không cần giãy dụa. Đây đều là những sát thủ nổi tiếng Dương Thành. Vô luận anh có bao nhiêu thủ đoạn, hôm nay cũng không thể thoát khỏi đây!” Đằng Văn Vũ uy hiếp nói.