Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị hai kẻ đang chạy trốn khó hiểu này xúc phạm một cách vô cớ, Trịnh Khánh Vân không khỏi có chút tức giận.
Cô ta nắm lấy cánh tay Bùi Nguyên Minh rồi lạnh lùng nói: “Hai người đó không biết từ nơi nào mà chạy ra!”
“Các người chỉ là đồ tục nhân có ánh mắt thiển cận mà thôi!”
“Anh rể tôi rất lợi hại! Đặc biệt là các người, đồ khốn nạn này!”
“Anh cho rằng là anh rể của tôi thật sự sợ anh sao? Anh rể tôi chỉ là không muốn so đo với anh mà thôi!”
“Bởi vì anh ở trong mắt của anh ấy, chỉ giống như con kiến hôi vậy!”
Trịnh Khánh Vân thật sự không biết Bùi Nguyên Minh có thân phận gì. Bất quá người dám tùy tiện viết tài sản mấy trăm triệu thành tên của cô, tùy tiện liền có thể mua nhà hàng xoay ở tháp Dương Thành, khẳng định không thể là người mà tên hề Vân Thanh Chí có thể khiêu khích được.
“Bùi Nguyên Minh, dì nhỏ này của anh, cũng thật đúng là đáng yêu quá nha!”
Vân Thanh Chí một chút cũng đều không thèm để ý, mà chỉ trưng ra một vẻ mặt tươi cười khinh miệt.
“Tôi là con kiến sao? Tốt thôi, tôi thừa nhận chuyện này, ở trước mặt một nhân vật như cậu chủ Bùi cao cao tại thượng như thế này, tôi xác thật chỉ là một con kiến hội mà thôi…”
“Nhưng Vân Thanh Chí tôi dù sao cũng là người đến từ dòng họ nhà họ Vân, mà nhà họ Vân tôi lại là dòng họ lớn nhất ở Dương Thành, tôi vốn sinh ra đã như vậy rồi, người bình thường như các người có cố gắng ba đời cũng không thể nào bằng được…” Vân Thanh Chí nói với vẻ rất đắc ý.
Tuy rằng anh ta chỉ là người bên lề của nhà họ Vân, nhưng mà dù cho như thế thì anh ta vẫn được xem là người rất có triển vọng trong hệ, nếu không anh ta cũng không dám theo đuổi Nạp Nhã Lan. Đừng nói tới một cửa con rể này, cho dù là nhà họ
Trịnh, anh ta cũng chưa chắc đã để vào mắt. “Đúng rồi, nghe nói anh còn chưa có công việc nào để làm, nể mặt Nhã Lan, tôi có thể mời anh đến công ty của tôi làm việc.”
“Công ty chúng tôi gần đây vừa vặn tuyển dụng nhân viên bảo vệ, tiền lương cũng xem như không tệ lắm!” Vân Thanh Chí đắc ý mở miệng nói.
Nếu có thể để cho người mà Nạp Nhã Lan đã từng coi trọng làm việc ở đây, làm việc dưới tay mình, mà còn làm bảo vệ, vậy thì có bao nhiêu sảng khoái đây chứ?
Lời này nói ra, ngay cả Nạp Nhã Lan cũng phải nhíu cả mày lại.
Tuy rằng lúc này cô ấy khá hoài nghi về tình cảm lúc trước của mình dành cho Bùi Nguyên
Minh, nhưng cũng không đến mức sĩ nhục Bùi Nguyên Minh như vậy.
Bất quá, giờ phút này ma xui quỷ khiến, cô ấy cũng không mở miệng nói cái gì. Thay vào đó lại chỉ bình tĩnh nhìn Bùi
Nguyên Minh, cô ấy muốn nhìn xem người đàn ông từng ở trước mặt mình tức giận nuốt chửng sông núi, sẽ mở miệng nói như thế nào.
Không thể tưởng tượng được Bùi Nguyên Minh lại chỉ cười nói: “Không cần, chỉ cần qua ngày hôm nay, hết thảy mọi chuyện của nhà họ Bùi sẽ rơi vào tay tôi, đến lúc đó tôi sẽ bận rộn.”
“Lòng tốt của anh tôi xin được phép nhận…”
“Đến lúc đó tôi sẽ sắp đặt cho anh một chức vụ đội trưởng đội bảo vệ…”
Lời nói này không khỏi làm người ta kinh hãi đến chết!
Bùi Nguyên Minh nói ra câu nói như vậy đã có thể làm cho tất cả mọi người ở đây ngây người ra.
Lời này vừa nói ra Vân Thanh Chí không hề tin, Nạp Nhã Lan lại càng không tin.
Ngay cả Trịnh Khánh Vân đối với anh có tín nhiệm nhất cũng đều bày ra vẻ mặt không tin tưởng.
Anh rể của tôi thật sự rất lợi hại nha.
Chỉ là, muốn để cho nhà họ Bùi rơi vào tay của anh thật sao?
Sao có thể được chứ?
Đừng nói là anh, ngay của Thế Tử Minh trong truyền thuyết cũng làm không được chuyện này?
Anh rể của mình ở nhà họ Bùi như vậy, trước mặt nóc nhà Đà Nẵng so với con kiến cũng thật giống nhau. “Ha ha ha…”
An tĩnh được vài giây, Vân Thanh Chí bỗng nhiên phát ra tiếng cười.
Ngay cả Nạp Nhã Lan cũng bày ra vẻ mặt khó coi, khó có thể tin, cô ấy không thể tưởng tượng được Bùi Nguyên Minh thể mà lại sẽ nói ra loại lời nói như thế này.
Cho dù anh thật sự có bản lĩnh đi chăng nữa, dựa theo cách nói của ông, thì là Tiềm Long.
Nhưng Tiềm Long thì làm sao chứ?
Nhà họ Bùi ở Đà Nẵng đại biểu cho cái gì tất cả mọi người đều biết rất rõ.
Một dòng họ lớn như vậy, không phải nói trong một đêm có thể lật đổ là sẽ có thể lật đổ được.
Đừng nói đến việc Bùi Nguyên Minh lại không có thực lực như vậy, cho dù anh thật sự có thực lực như vậy thì cũng sẽ không có khả năng làm được!
Chuyện như vậy, cho dù là Nạp Nhã Lan cảm thấy thì cũng là việc tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
Lời mà Bùi Nguyên Minh nói lại chẳng khác gì người ngủ nói mớ cả!