Trên mặt cả đám người của gia tộc Bùi Thị đều hiện lên vẻ rất đắc ý, trong ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh tràn đầy trào phúng.
Thế Tử Minh ngày trước này căn bản cũng không hiểu được đứng đầu Đà Nẵng đại diện cho cái gì!
Lực lượng như vậy!
Thủ đoạn như vậy!
Con bài chưa lật như vậy!
Trong cả tỉnh Đà Nẵng, có ai có thể ngăn cản?
Trong mắt của những người ở đây, trừ phi có thể mời thủ lĩnh bộ binh của tỉnh Đã Nẵng đến đây.
Nếu không, vị Thế Tử Minh ngày xưa là Bùi Nguyên Minh này nhất định phải chết. “Tổng giáo đầu!”
Cả vẻ mặt của Đường Nhân Đồ cũng thoáng có hiện lên vài phần nặng nề, tay phải ấn lên trên chuôi đao, có xúc động muốn ra tay.
Sắc mặt Ngô Kim Hổ trắng bệch, lại miễn cưỡng giữ vững thân phận, vô cùng trung thành mà che chắn Bùi Nguyên Minh ởphía sau.
Mà những thủ hạ kia của anh ta, giờ phút này không ít người đều đang lạnh run.
Bọn họ đi ra đánh một trận mà thôi, không phải nói đối thủ cũng chỉ là bọn giang hồ cóc ké?
Tại sao hiện tại ngay cả vũ khí nóng cỡ lớn cũng xuất hiện rồi?
Mặc dù không khoa trương như phi cơ xe tăng, nhưng mà phi cơ trực thăng võ trang hiện tại đang bay lòng vòng trên bầu trời, có thể trút mưa đạn xuống vào bất cứ lúc nào.
Dưới tình huống này, ai mà không sợ kia chứ?
Nhưng vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lại bình thản như trước, giờ phút này, anh ta liếc nhìn Ngô Kim Hồ một cái, nói: “Đám thuộc hạ này của anh cũng không ổn lắm, lúc nào rảnh rỗi thì đưa đi chiến trường Âu Á rèn luyện một chút.” “Chưa có việc gì đã chân mềm nhũn ra, sao có thể đi theo tôi làm việc?” “Thuộc hạ vô dụng! Cậu chủ Bùi dạy rất đúng!” Trán Ngô Kim Hồ lập tức chảy ào ra mồ hôi, theo bản năng nửa quỳ xuống đất.
Tuy rằng đối mặt với thiên quân vạn mã anh ta cũng có hơi sợ, nhưng trong nháy mắt Bùi Nguyên Minh mở miệng, anh ta càng thêm sợ hãi.
Người của nhà họ Bùi nhìn thấy Ngô Kim Hồ quỳ một gối, giờ phút này liếc nhìn nhau một cái, sau đó đều “Phì” một tiếng bật cười. “Đây là ngôi sao mới nổi Ngô Kim Hổ trong giới Dương Thành đó sao? Sao lại hèn như vậy cơ chứ?” “Người của chúng tôi còn chưa ra tay mà anh ta đã trực tiếp quỳ xuống rồi?” “Bây giờ người này muốn gia nhập vào gia tộc Bùi Thị chúng tôi, làm tay sai của chúng tôi thì chúng tôi cũng không có hứng thú!” “Không biết cách nhìn
người thích hợp, thường thường sẽ chết vô cùng thảm!” “Bây giờ tôi đang rất chờ mong đấy! Ngô Kim Hồ quỳ, khi nào Đường Nhân Đồ mới quỳ?” “Người ta được xưng là chiến thần đệ nhất của bộ binh Đà Nẵng, sao lại tùy tiện quỳ xuống như vậy!?” “Chiến thần thì thế nào? Chưa nghe nói qua một câu sao? Song quyền khó địch lại tử thủ, hảo hán không chịu nổi nhiều người!” “Một khi Đường Nhân Đồ cũng quỳ xuống rồi, không biết Thế Tử Minh của chúng ta khi nào mới chịu qu…” Ngay trong tiếng cười của đám người gia tộc Bùi Thị, sắc mặt của Đường Nhân Đồ thay đổi mấy lần, dùng âm lượng chỉ có ba người nghe thấy, thấp giọng nói: “Tổng giáo đầu, nơi này cứ giao cho tôi.” “Thân thể ngài đáng giá ngàn vàng, không cần thiết tự mình mạo hiểm vì một vài con kiến!” “Xin tổng giáo đầu tạm lui!”
Ngay sau đó, Đường Nhân Đồ “Rầm” một tiếng cũng nửa quỳ xuống!
Anh ta biết tính cách của Bùi Nguyên Minh, Bùi
Nguyên Minh sao có thể rút đi trong tình cảnh như vậy.
Cho nên anh ta trực tiếp nửa quỳ chờ lệnh.
Gia tộc Bùi Thị.
Đám tộc nhân vừa rồi còn mang vẻ mặt mong đợi, giờ phút này lại hai mặt nhìn nhau, một lát sau thì cười đến ngã trái ngã phải. “Quỳ kìa! Cái gọi là chiến thần đệ nhất của bộ binh
Đà Nẵng cũng quỳ!” “Ha ha ha ha, uy thế của gia tộc Bùi Thị chúng ta chính là như thế này đây!” “Chiến thần thì thế nào? Ở trước mặt gia tộc Bùi Thị thì nhằm nhò gì kia chứ!” Tuy đám người Bùi Nguyên Giáp không biết rốt cuộc đã chuyện gì xảy ra, nhưng giờ phút này, trên mặt bọn họ đều lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Hồng Nhân Tổ bỗng nhiên khẽ cười, nói: “Cậu chủ Bùi, nếu chiến thần đệ nhất của bộ binh Đà Nẵng là Đường Nhân Đồ này nghiêng về hướng gia tộc Bùi Thị các anh, anh sẽ như thế nào?”
Bùi Nguyên Giáp cười ha ha một tiếng, nói: “Gia tộc Bùi Thị luôn hoan nghênh những người tài năng phục vụ cho gia tộc Bùi Thị tôi, đương nhiên, gia tộc Bùi Thị cũng không phải ai đến cũng được cả.. “Đường Nhân Đồ, về cơ bản khá phù hợp tư cách!” “Nhưng mà, vẫn nên bàn về chuyện chính trước đã.” “Hiện tại Ngô Kim Hổ quỳ, Đường Nhân Đồ cũng quỳ rồ.” “Tôi có chút chờ mong, vị Thể Tử Minh kia của tôi, khi nào mới quỳ đây?”