Dương thành, nhà họ Trịnh.
Giờ phút này ông cụ Trịnh ngồi trên ghế chủ toạ, nước mắt chảy ròng ròng. “Ông trời vẫn còn thương xót! Vốn dĩ tưởng rằng hai cái đứa chết tiệt Trịnh Tuấn và Thanh Linh này trèo cao lên nhà họ Thanh, nhà họ Trịnh chúng ta liền phải mặc người ức hiếp!”
“Không thể tưởng tượng được, chúng ta còn có ngày trở mình nha!”
Lời này vừa nói ra, một đám người nhà họ Trịnh ở bên dưới đều giống như bị bùng nổ vậy. “Ông nội, có chuyện tốt gì vậy ạ!?” Trịnh Chí Dụng còn chưa nhận được tin tức, giờ phút này vẻ mặt khẩn trương nói.
Ông cụ Trịnh trực tiếp đem nội dung trong điện thoại truyền tới TV trong đại sảnh, tất cả mọi người theo phản xạ nhìn lướt qua, sau đó liền sợ ngây người.
Thế Tử Minh của Tập đoàn Thiện Nhân, sau ba ngày nữa sẽ làm nghi lễ tiến hành điều chỉnh tài sản để cầu hôn với người phụ nữ của anh ta!
Mà người phụ nữ của anh ta, có xuất thân từ nhà họ Trịnh!
Khi vừa nhìn thấy tin tức này, Trịnh Chí Dụng cả người cũng run lên: “Ông nội, trên đây nói nhà họ Trịnh, có phải là nhà của chúng ta hay không!”
“Ừm! Làm sao có thể không phải nhà họ Trịnh chúng ta chứ!” “Chằng lẽ cháu đã quên! Ngay cả căn biệt thự mà bây giờ chúng ta ở, cũng là lúc vừa mới tới Dương Thành, dòng họ Bùi đã cử người đưa sính lễ tới sao!”
“Bây giờ có thể chắc chắn, người lúc trước đưa sính lễ, chính là Thế Tử Minh rồi đó!”
“Ông còn tưởng rằng việc này không thể giải quyết, không thể tưởng tượng được trong hoàn cảnh khốn khó như vậy lại tìm thấy hi vọng!”
Giờ phút này giọng nói của Trịnh Chí Dụng điên cuồng run rẩy: “Ông nội, bên phía Thế Tử Minh có nói, người phụ nữ có xuất thân từ nhà họ Trịnh là ai không?”
Lúc này điều mà Trịnh Chí Dụng sợ nhất, chính là người phụ nữ này là Trịnh Khánh Vân hoặc là Trịnh
Tuyết Dương.
Vẻ mặt của ông cụ Trịnh thần bí, nói: “Mới vừa rồi ông đã nhờ người đi hỏi thăm, vậy nên rất nhanh sẽ có tin tức phản hồi thôi!”
Giọng nói vừa dứt, điện thoại của ông cụ Trịnh liền vang lên, nghe điện thoại xong, sắc mặt của ông ta kích động nói: “Bên kia nói, người phụ nữ của Thế Tử Minh năm nay khoảng hai mươi ba tuổi, bảo chúng ta đừng có hiểu sai!” “Cái gì!? Hai mươi ba tuổi!?”
Đám người nhà họ Trịnh trong nháy mắt đã hiểu rõ.
Các cô gái trong nhà họ Trịnh, chỉ có hai
người là hai mươi ba tuổi, một người là Trịnh Tuyết Dương, một người là Trịnh Thu Hằng.
Trịnh Tuyết Dương đã có một thằng chồng vô dụng ăn bám.
Tuy rằng vẫn luôn có lời đồn đãi cô là tình nhân của Thế Tử Minh, nhưng vấn đề là, Thế Tử Minh làm sao có thể cầu hôn một cô tình nhân trong trường hợp này cơ chứ?
Vậy thì loại bỏ Trịnh Tuyết Dương, khả năng duy nhất chính là Trịnh Thu Hằng!
Giờ phút này Trịnh Thu Hằng đang đứng trong đám người, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên thẹn thùng.
Gương mặt của cô ta kiêu ngạo đứng dậy nói: “Lúc trước khi dòng họ Bùi đưa sính lễ, còn có người nói là đưa cho Trịnh Tuyết Dương!” “Cuối cùng bây giờ đã biết là đưa cho ai rồi chứ?” “Chỉ tiếc, hôm nay nó không có ở đây!” Vẻ mặt của Trịnh Thu Hằng tiếc nuối.
Sáng sớm Trịnh Tuyết Dương liền đi Vịnh Half Moon, không có mặt ở đây, nếu không, cô ta chắc chắn sẽ không ngừng châm chọc khiêu khích nó.
Giờ phút này, đám người nhà họ Trịnh đều điên cuồng nịnh hót: “Thu Hằng à, xem ra cô mới là hy vọng và tương lai của nhà họ Trịnh chúng ta đó!” “Đúng vậy, sau này cô chính là vợ của nhân vật hàng đầu ở Đà Nẵng, thăng quan tiến chức rất nhanh, cô cũng đừng quên đám người thân nghèo nàn như chúng tôi nha!”
Trịnh Thu Hằng cười cười, vẻ mặt khiêm tốn nói: “Tôi là con cái của nhà họ Trịnh, cho dù như thế nào đi nữa đều sẽ không quên công an dưỡng dục của nhà họ Trịnh đối với tôi.”
“Chí Dụng, chờ đến lúc nghi lễ kết thúc, tôi sẽ nói với chồng của tôi một tiếng, Tổng giám đốc công ty nhà họ Trịnh nên đổi người, Trịnh Tuyết Dương, thật ra không thích hợp với cái vị trí này!”
Nghe hiểu câu nói ám chỉ của Trịnh Thu Hằng, Trịnh Chí Dụng có chút kích động, mặt dày nói: “Thu Hằng à, cô quả nhiên là vừa xinh đẹp lại vừa có bản lĩnh, sau này nhà họ Trịnh của chúng ta đều do cô định đoạt, cái chức tổng giám đốc như tôi đây, cũng đều nghe theo cô!”
Nghe vậy, vẻ mặt của Trịnh Thu Hằng đắc ý, bản thân cô ta cũng không thể tưởng tượng được, hạnh phúc lại đến đột ngột như vậy.