Gia chủ, chính là người này đã đánh cháu, còn bắt cháu quỳ xuống xin lỗi anh ta!" "Dương Định Quốc lại đứng theo phe bên kia!" "Đây là làm trái với quy ước trước kia rồi!" "Nhất định phải giết chết bọn họ! Để cho bọn họ hối hận vì đã tới thế giới này!" Tô Đức Thắng nhìn thấy Tô Trường Cảnh đi tới thì lập tức xông tới rồi lớn tiếng mở miệng.
Anh ta là đứa cháu trai Tô Trường Cảnh thương yêu nhất, nếu không thì làm sao có thể trở thành Thế Tử nhà họ Tô được chứ? Dựa theo lệ thường, chỉ cần anh ta mở miệng thì Tô Trường
Cảnh tất sẽ xả giận giúp anh ta.
Thế nhưng lúc này Tô Trường Cảnh lại nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh một cách ung dung bình tĩnh, tiếp đó hít sâu một hơi trở tay tát Tôn Đức Thắng một cái rồi quát lớn: "Thằng mất dạy, ngày ngày ông dạy cháu nên làm người khiêm tốn, cả ngày cháu chỉ biết gây chuyện thị phi ở bên ngoài!" "Cháu muốn hại chết nhà họ Tô chúng ta sao?"
Tô Đức Thắng nằm mơ cũng không nghĩ tới Tô Trường Cảnh tới sẽ tát anh ta một cái.
Không chỉ là Tô Đức Thắng không nghĩ tới mà những người khác cũng không nghĩ tới. Phải biết rằng nhà họ Tô hành nghề địa ốc và giáo dục, hai ngành đó đều là ngành nghề kinh doanh kiếm lợi kếch sù.
Cho nên nhà họ Tô trở thành gia tộc đứng đầu ở Dương Thành phần lớn là nhờ tiền bạc.
Điều này cũng làm cho người nhà họ Tô luôn luôn làm việc ngang ngược.
Đặc biệt là vị Thế Tử Tô Đức Thắng này, có thể nói anh ta dựa vào thân phận Thế Tử mà khinh nam bá nữ ở Dương Thành.
Mà Tô Trường Cảnh luôn rất cưng chiều Tô Đức Thắng, cảm thấy anh ta là người đi đầu cho sự phục hưng của nhà họ Tô nên rất nhiều việc ông ta đều làm theo ý của anh ta.
Trước đây ai dám chọc tới Tô Đức Thắng thì Tô Trường Cảnh đều sẽ cho người ra tay phế đi đối phương. Vì thế mới khiến cho Tô Đức Thắng càng thêm ngang ngược. . ngôn tình hoàn
Nhưng không nghĩ tới lần này ông ta lại tát Tô Đức Thắng ở trong trường hợp như vậy! Lúc mọi người ở đây đều đang rung động không dứt thì Tô
Trường Cảnh đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Ông ta nhìn Bùi Nguyên Minh một lát với
ánh mắt thâm thúy rồi chợt mở miệng nói: "Cậu Minh, tôi đã biết tất cả chuyện đã xảy ra, bao gồm chuyện lúc chiều." "Tôi thay mặt nhà họ Tô xin lỗi cậu."
Ông ta vừa nói xong, tất cả mọi người bùng nổ! Gia chủ Tô Trường Cảnh nhà họ Tô, gia tộc đứng đầu này lại chẳng những không xả giận giúp Tôn Đức Thắng mà còn trực tiếp mở miệng nói xin lỗi?
Chuyện này là sao?
Tất cả mọi người có mặt ở chỗ này, có một người thì tính một người, lúc này đều đang bấm mình thật mạnh để xác định mình không nằm mơ.
Mặc dù tư thế của Tô Trường Cảnh vẫn còn rất cao và có cảm giác như từ trên cao nhìn xuống.
Nhưng vấn đề là ông ta nói xin lỗi là thật. "Chuyện này... rốt cuộc là sao vậy?" "Tô Trường Cảnh mà lại đi nói xin lỗi hả? Tôi chưa từng nghe nói có chuyện như vậy, nghe nói năm đó lúc ông ta đối mặt với người đứng đầu gia tộc Bùi Thị kia cũng chưa từng khúm núm như thể!" "Chẳng lẽ mấy người không nhìn ra sao? Hình như gia chủ nhà họ Tô có hơi kiêng kị người trẻ tuổi này!" "Rốt cuộc anh ta là ai? Không chỉ ông Quốc cung kính với anh ta mà ngay cả gia chủ nhà họ Tô cũng kiêng kị anh ta."
Tất cả mọi người xì xào bàn tán, lúc này bọn họ bắt đầu tháo luận thân phận của Bùi Nguyên Minh.
Ngoại trừ không thể tin thì ánh måt một số người lại xoay chuyển,
Hình như ở Dương Thành không có nhân vật như vậy, nếu không mọi người sẽ đều biết.
Nói như vậy vị này là mãnh long quá giang tới từ Cảng Thành hoặc là Las Vegas. Hoặc chính là chân long thiên tử từ những nơi lớn như Yến kinh, Tứ Hải hay Kim Lăng xuôi về phía Nam.
Mà cho dù là thân phận nào, nếu như có thể ôm đùi được thì đều có thể có được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng!
Rất nhiều người bắt đầu tính toán, bọn họ hận không thể lập tức nhào tới nịnh hót, chỉ là bọn họ không bỏ thể diện của mình xuống được, mỗi một người đều bứt rứt khó chịu giống như kiến bò trên chảo nóng.