“Ngu xuẩn Uông Sử Nham trực tiếp mắng: “Cậu làm như thế chỉ khiến chủ tịch Lâm càng không tha cho cậu thôi! Cậu nói đó không phải là bí mật! Không sai, cảnh trong video đó thực sự không phải là bí mật! Nhưng xưởng thuốc đó thì sao? Chỗ đó thì sao? Có tính là bí mật không??”
“Người họ Trịnh đó không phải đã công khai chỗ đó rồi sao? Thế sao là bí mật được?”
“Thế trước đó thì sao?” Uông Sử Nham hỏi.
“Cái này…” Phạm Lạc ngây người trong chốc lát.
Đúng vậy, trước đó còn chưa công khai, xưởng thuốc đó là bí mật của quân đội!
Anh ta là một người trong ngành giải trí, sao có thể quay lại đoạn video như thế này?
Chỉ có một lý do có thể lý giải!
Phạm Lạc lén chạy đến nơi vốn là bí mật, còn ghi hình video lại.
Nếu là như thế, thì tội danh lớn rồi.
Làm không tốt, bên trên thậm chí có thể gán cho anh ta tội phản quốc!
Nghĩ đến đây, trong chốc lát Phạm Lạc ngồi bệt xuống đất, cả người không còn chút sức nào.
Văn Lệ cũng trợn tròn mắt, há hốc mồm còn muốn nói gì đó, nhưng trước mắt lại tối sầm, người trực tiếp ngất đi.
“Phạm Lạc, trước đó tôi nghe ông Võ Nhân muốn cậu đi xin lỗi chủ tịch Lâm, nhưng cậu lại không nghe, lúc đó cậu đã bỏ lỡ cơ hội sống sót cuối cùng rồi, chuyện đã đến nước này, cậu đã không cứu được nữa rồi, vẫn nên suy nghĩ về cuộc sống trong tù đi” Uông Sử Nham lạnh nhạt nói, rồi đứng dậy định rời đi.
“Tôi muốn mời luật sư! Tôi muốn tố cáo!
Tôi… Tôi không phục!!” Phạm Lạc tỉnh lại, vội vàng kêu gào.
Uông Sử Nham đã bước đến cửa dừng lại, nghiêng người nhìn anh ta.
“Cậu muốn mời ai tranh vụ kiện này cho cậu?”
“Võ Nhân đâu? Hùng Mẫn Sinh đâu? Tôi muốn gọi điện thoại cho bọn họ!” Phạm Lạc vội vàng nói.
“Bây giờ bọn họ đã là người của văn phòng luật sư Dương Hoa rồi.
” “Cái… Cái gì?
Bọn họ đến đó làm cái gì?”
“Bọn họ đã bị Lâm Dương đào đi rồi, nếu cậu còn muốn tiếp tục vụ kiện này với Dương Hoa, bọn họ sẽ hợp tác với Khang Giai Hào, Đinh Văn Vượng để đối phó với cậu… Ồ, trừ cái đó ra, ba luật sư lớn Phương Thị Dân, Phan Long, Thu Huyền Sinh cũng đại diện cho Dương Hoa cùng hợp tác để tố cáo cậu về hành vi nhiều lần trốn thuế, còn có lừa đảo thương nghiệp, hành vi phạm tội góp vốn phi pháp.
Bọn họ đã gửi thư luật sư đến tòa án, †òa án đã thụ lí rồi, Phạm Lạc, cậu không làm chủ tịch Lâm sụp đổ được, lần này, chỉ sợ chủ tịch Lâm hoàn toàn muốn ép chết cậu!”
Uông Sử Nham lạnh nhạt nói, rồi đi ra khỏi