Viện nghiên cứu Đong y suy cho cùng chỉ cách Hiệp hội y khoa hai con phố, không lâu sau đó, xe đã dừng ở trước cửa nhà 111.
Nhưng lúc mọi người nhìn thấy cánh cửa này, đột nhiên ngẩn người ra.
Chỉ thấy cánh cửa nhà 111 đen kìn kịt, giống như là bị lửa đốt khét đen, cả một cánh cửa đen ngòm, một mùi hương kỳ quái dày đặc trong không khí.
Mở cửa ra, từ ngoài đã có thể nhìn rõ tình hình bên trong.
Bên trong hình như vẫn còn đang sửa chữa, nhân viên sửa chữa chuyển vật liệu ra vào tấp nập.
“Đây là chuyện gì vậy?” Vương tử Birken khó hiểu hỏi.
“Tôi nhớ ra rồi, hình như tuần trước nơi này xảy ra một vụ hoả hoạn…” Linh Trúc hơi ngượng ngùng nói.
“Cái gì?” Vương tử Birken trố mắt hỏi.
“Cô gái, tôi phải nhắc nhở cô, nếu như vì sự chậm trễ của cô mà công chúa Margaret xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hoàng gia sẽ †ruy cứu toàn bộ trách nhiệm của cô!” Nữ vệ sĩ bên cạnh vô cùng nghiêm túc nói với Linh Trúc.
Linh Trúc đột nhiên cảm thấy rất áp lực nhưng cô chỉ thở dài, thấp giọng nói: “Tôi tin tưởng thầy của tôi, vào trong đi!”
Nhóm người lập tức ôm công chúa Margaret vào trong.
Mà bên trong nơi này chẳng có gì cả, bởi vì hoả hoạn, nhiều đồ vật đều bị thiêu rụi, phải sửa chữa lại từ đầu, món duy nhất xem như có thể nhìn được chính là một chiếc bàn ngăn nắp và một chiếc ghế.
Còn có… người ngồi ở chiếc bàn đó.
“Hoan nghênh!”
Tôi có nói rằng tôi không thể chữa được sao?
“Thầy ơi!”
Linh Trúc vui mừng nhìn Lâm Dương, cực kỳ kích động.
Lúc này Lâm Dương đang mặc trên người chiếc áo blouse trắng, ăn mặc có phần chỉnh chu, trên chiếc bàn trước mặt anh bày đầy công cụ cần thiết của Đông y như: kim châm, rượu trắng, bộ giác hơi, vân vân.
“Công chúa Margaret là ai? Dìu cô ấy qua đây đi” Lâm Dương nhìn Linh Trúc gật đầu mỉm cười, lập tức hướng về phía vương tử Birken cất giọng.
“Đông y?”
Vương tử Birken ngẩn người.
Các vệ sĩ cũng ngơ ngác nhìn nhau.
“Có vấn đề gì sao?” Lâm Dương mỉm cười hỏi.
“Cô gái, cô quả thật