“Thưa ba, con không có ý gì khác, con chỉ… muốn giữ mạng sống cho con gái mình, làm ơn, hãy để buổi phát sóng trực tiếp này tiếp tục!” Trái tim của vương tử Birken như tan nát.
Ông ta có thể không quan tâm đến những lời bàn tán của người đời, nhưng ông ta không thể chấp nhận được sự nghi ngờ của gia đình, nếu gia đình không ủng hộ thì ông ta lấy can đảm nào để tiếp tục điều trị này?
“Vì vậy, con quyết định để cho trò hề vô lý này tiếp tục?”
“Ba, không thể dừng lại được rồi!”
“Thật sao…”
Đầu dây bên kia im lặng, rồi có giọng nói.
“Nếu có một vụ bê bối, con biết phải làm gì, phải không, Birken?”
Vương tử Birken lắc lư, sau đó nhìn chằm chằm vào Công chúa Margaret ở đằng kia, sau một lúc, ông ta hít một hơi thật sâu và khàn giọng nói: “Ba đừng lo lắng, nếu mọi chuyện thực sự không thể cứu vãn được…
con sẽ từ bỏ danh phận hoàng tộc…”
“Đây là một vụ cá cược lớn… hy vọng…
con có thể thắng!” Giọng nói đằng kia nghiêm nghị.
Birken cụp mắt xuống, khó khăn nói: “Ba, con nghĩ… đối với bác sĩ Lâm, đây … cũng là một cá cược canh bạc…”
Vì lo lắng rằng khán giả sẽ không thể hiểu được y học Việt Nam, nên một số phương tiện truyên hình chính thống đã đặc biệt mời một số chuyên gia đến để giải thích.
Ví dụ, hãng tin M Country Times đã mời các bác sĩ từ Bảo tàng Y học Việt Nam nổi tiếng nhất ở phố Việt Kim Sơn đến.
Vị bác sĩ người Việt Nam này khoảng bốn mươi tuổi, tên là Trần Thất Tùng, hành nghề y ở phố Việt Kim Sơn năm hai mươi lăm tuổi.
Phòng khám bệnh đã mở gần hai mươi năm, và ông khá nổi tiếng ở khu vực Kim Sơn.
Hầu hết những người đến khám bệnh là người Việt Nam, nhiều người ở nước Mỹ vẫn không thể chấp nhận Đông y.
“Ông Tùng, ông có thể giải thích cho chúng tôi lý do tại sao anh Lâm này lại phải cắm một chiếc kim bạc lên người Công chúa Margaret không? Nó sẽ không quá tàn nhẫn chứ?”
“Thực tế, mọi người đã hiểu lầm.
Bác sĩ Lâm đang châm cứu cho Công chúa Margaret.
Cây kim bạc mà cậu ấy sử dụng rất mảnh và mềm.
Nó khác với loại kim chúng