“Thật tốt quá! Cậu Hồng, như vậy thì anh nhất định phải giúp tôi xin chữ ký của anh ấy nhat”
“Làm ơn mài”
Các cô gái hào hứng liên tục thét chói †ai, mặt mày ửng hồng hưng phấn.
“Không ngờ là vị cậu chủ Hồng này ngay cả nghệ sĩ Harry mà anh ta cũng quen biết!
Xem ra mạng lưới quan hệ của anh ta thật sự rất rộng!” Bên này Tô Nhan không nhịn được mà nhẹ nhàng thì thầm.
“Cái tên gọi là Harry đó là ai thế?” Lâm Dương đứng bên cạnh cô không khỏi tò mò, hỏi.
“Anh không biết Oliver Harry hả?” Tô Nhan kinh ngạc nhìn anh.
“Không biết, tôi không có hứng thú với mấy thứ như đàn piano.”
“Anh ta chính là nghệ sĩ đàn dương cầm thiên tài nổi tiếng quốc tế.
Ba tuổi đã bắt đầu học đàn, chín tuổi tốt nghiệp trường nhạc danh tiếng, mười bốn tuổi đã tham gia cuộc thi piano quy mô quốc tế rồi, lại còn đạt được giải quán quân! Anh ta là một thiên tài piano có một không hai trên thế giới, có người còn nói anh ta là Beethoven đầu thai đấy! Ở trong giới nghệ sĩ dương cầm, anh ta là người rất có quyền lực và địa vị.
Đương nhiên, điều khiến cho anh ta được mọi người biết đến, đó là bởi vì đầu năm nay anh ta là diễn viên chính của phim tự truyện “Sơ tâm giả”.
Nhờ bộ phim điện ảnh này mà anh ta đã vinh dự được trao giải Oscar cho diễn viên nam chính xuất sắc nhất, làm cho anh ta càng trở nên nổi tiếng, rạp chiếu phim cháy vé, hơn mười lăm triệu người xem trên toàn cầu đó!
Hiện tại anh ta không chỉ có mỗi danh hiệu là một nghệ sĩ dương cầm thiên tài, mà còn là một diễn viên nổi tiếng nữa! Chỉ cần xem TV một chút chắc hẳn sẽ đều nhận ra anh ta.” Tô Nhan trắng mắt liếc anh một cái, giảng giải cho anh nghe.
Một nhân vật có tiếng tăm như vậy mà Lâm Dương cũng không biết, mỗi ngày ở nhà anh thật sự là chỉ biết có bốc thuốc khám bệnh thôi sao…
Lúc này, tất cả khách khứa có mặt ngay tại đại sảnh đều đồng loạt đứng lên, vỗ tay rào rào.
Cả đại sảnh chìm trong tiếng vỗ tay vang như sấm dậy.
Mọi người theo tiếng vỗ tay mà nhìn lại, mới thấy một người đàn ông nước Y tóc vàng mắt xanh, khuôn mặt điển trai, mặc tây trang bước lên trung tâm sân khấu nơi đã đặt sẵn một cây đàn piano.
Nghệ sĩ dương cầm đang ngồi phía trước cây đàn vội vàng đứng dậy, nhanh chóng bắt tay với đối phương, rồi sau đó lập tức