Lúc này, Lâm Dương đã về lại khách sạn từ lâu rồi.
Tô Nhan cũng đã quay lại phòng, đang tất bật thu dọn hành lý.
Vẻ mặt của cô khá là mất tự nhiên, trong đôi mắt rõ ràng là còn nhìn ra được cả sự giận hờn vô cớ.
“Ái Vân, làm sao vậy? Sao trông em buồn thế?” Lâm Dương không nhịn được mà hỏi cô.
“Tôi biết ngay là cái tên Trung Hồng kia không tốt đẹp gì mà, hôm nay bàn chuyện dự án, anh ta tìm mọi cách để bác bỏ đề xuất của tôi, sống chết cũng không chịu ký hợp đồng với công ty tôi! Đã thế lại còn ngang ngược ra điều kiện với tôi nữa, tôi tức quá bỏ luôn về phòng rồi!” Tô Nhan tức giận nói.
Lâm Dương không khỏi cảm thấy vô cùng hả hê: “Có ngốc cũng nhìn ra được tên đó có ý với em, anh ta vẫn muốn dựa vào dự án lần này làm công cụ để ép em ngoan ngoãấn nghe lời mà, nếu em đã không đồng ý thì làm sao anh ta chịu hợp tác với em nữa?”
“Như thế này đúng là quá đáng mà! Anh †a tưởng tôi dễ bắt nạt làm à? Không ký thì thôi, tưởng công ty của tôi không có dự án này thì phá sản không bằng? Đi thôi, chúng ta quay về Giang Thành!” Tô Nhan tức đến xì khói.
“Được nhat”
Lâm Dương gật đầu, lập tức đi ra khỏi khách sạn cùng Tô Nhan.
Thế nhưng ngay tại lúc này, một gã nhân viên phục vụ đột nhiên chạy lại ngăn cản hai người họ.
“Quý khách, xin hỏi hai vị đang muốn đi đâu vậy?” Nhân viên phục vụ mỉm cười hỏi.
“Đương nhiên là đi về chứ đi đâu!” Tô Nhan nhìn gã ta một cách khó hiểu.
“À vâng, thưa quý khách, nếu các vị muốn trả phòng thì mời hai vị tới quầy lễ tân để thanh toán tiền phòng ạ.
” Nhân viên phục vụ vẫn cười.
“Thanh toán á? Không phải là phòng này thanh toán cho cậu chủ Hồng à?” Tô Nhan ngạc nhiên hỏi lại.
“Vậy thì quý khách phải gọi điện báo cho cậu Hồng, để cậu Hồng báo một tiếng cho quản lý của chúng tôi mới được ạ.
”
“Vậy khỏi cần đi, để tôi tự thanh toán tiền rồi trả phòng!” Tô Nhan lạnh lùng nói.
Làm sao mà cô có thể gọi điện cho Trung Hồng vào lúc này được chứ? Như thế khác nào là dâng dê đến miệng cọp đâu?
“Vâng thưa quý khách, mời các vị đi bên này ạt”
Nhân viên phục vụ dẫn Tô Nhan đi tới quầy lễ tân.
Nhân viên lễ tân đứng sau quầy ngay lập tức nhanh tay tra sổ sách.
Một lát sau, một tờ hóa đơn được đặt ngay ngắn trước mặt Tô Nhan.
“Kính chào quý khách, tổng cộng chỉ phí cô phải thanh toán là mười ba