Chương 1478:
Sau đó liền thấy một người đàn ông tế tai bù xù mặc vest bước tới.
Người đàn ông gầy, gương mặt thiếu tự nhiên, trông như một người nghiện ma túy.
Anh ta nở một nụ cười trêи môi, sau đó chống tay lên bàn.
“Anh có chỗ nào không thoải mái?”
Lâm Dương liếc nhìn một cái hỏi.
“Bác sĩ, toàn thân tôi khó chịu.
Trước đây tôi đến bệnh viện khám, bác sĩ nói tôi bị nhồi máu não.
Cậu có thề chữa khỏi cho tôi được không?”
Người đàn ông nói.
Lâm Dương khẽ gật đầu, lập tức ra hiệu bắt mạch.
Tuy nhiên, một lúc sau, lông mày anh hơi cau lại.
“Ngươi không có.
` “Cậu mới không có bệnh! Rốt cuộc cậu có biết chữa bệnh hay không?”
Người đàn ông đột nhiên lo lắng, lập tức hét lên.
“Nhưng mạch của anh vẫn bình thường.
Huyết áp cũng ồn định.”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Tình trạng mạch vẫn bình thường? Tôi nghĩ cậu là tên lang băm! Cậu xem, báo cáo khám bệnh của bác sĩ ở đây, huyết áp của tôi không ồn định chút nào.
Tôi bị nhồi máu não! Lẽ nào cậu nói các bác sĩ khác khám cho tôi là sai? Còn chuẩn đoán của bác sĩ Lâm cậu mới là đúng??”
Người đàn ông ném chiếc túi nhỏ đang mang lên trêи bàn.
Động thái này khiến nhiều người có mặt tại hiện trường không khỏi nhíu mày.
Các phóng viên xung quanh lập tức khóa máy quay về phía Lâm Dương.
Nhưng Lâm Dương cũng không vội, anh cầm túi trên bàn lên, lấy ra báo cáo chần đoán ở bên trong.
“Bệnh
Lâm Dương liếc nhìn tên bệnh viện, nhẹ giọng nói.
“Tôi nhớ ra đây là bệnh viện tư nhân? Còn đây là bệnh viện nam khoa, làm sao có thể xem cho anh ra nhồi máu não rồi?”
“Ai nói cho cậu biết bệnh viện này không khám được nhồi máu não? Tên lang băm nhà cậu! Đồ lang băm! Đi thôi, đừng đề bị tên lang băm này lừa! Tôi còn có báo cáo khám bệnh của bệnh viện! Nhưng thật ra anh ta nói tôi không có bệnh, khụ khụ.”
Khu khụ khụ khu… hắn đúng là đồ lang băm!”
Người đàn ông hét lớn, kϊƈɦ động tới đám người.
Mã Hải sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Ngay lập tức yêu cầu người đưa người đàn ông đi.
Nhưng đã bị Lâm Dương ngăn lại.
Khi nhìn thấy điều này, người đàn ông càng trở nên không kiêng kị gì cả.
Mà Lâm Huy, và đội gây rối của nhữtồQ Trương sắp xếp trong đó cũng tận ng e hội.
“Thì ra là bác sĩ Lâm nồi tiếng lang băm! Tôi còn tưởng rằng anh ta lợi hại cỡ nào!”
“Không ngờ lại chẩn đoán sai! Tất cả hãy xem.