Lâm Thần Y Lâm … Lâm thần y sắp đến bệnh viện sao?” Hoa Mãn Thần ngắn người.
Tô Nhan và Tô Quảng đều bị kinh ngạc không nói nên lời.
“Bệnh tình của bà Trương không mấy khả quan, cuộc phẫu thuật của chúng tôi cũng chỉ có thể ồn định tạm thời cho bà ấy, nếu như muốn chữa trị thì nguy cơ rất cao, nhưng nếu có Lâm thần y ra tay, bà Trương nhất định sẽ có thể xoay chuyển biến nguy thành an, cô Tô, bệnh viện của chúng tôi sẽ không từ bỏ mọi bệnh nhân, nhưng chúng tôi không thể làm gì được vết thương của cô Trương, lúc này chỉ có thể trông cậy vào Lâm thần y. Bệnh viện hy vọng cô đến giải thích rõ tình hình cho Lâm thần y, hy vọng cô có thể nắm lấy thật tốt cơ hội này! ” Chủ nhiệm nói.
Tô Nhan vẫn có chút bối rối.
Hoa Mãn Thần vội vàng kéo chủ nhiệm lại.
“Có chuyện gì vậy, chủ nhiệm? Đang yên đang lành, tại sao Lâm thần y lại tới đây khảo sát? Có phải là các anh đã nhằm lẫn cái gì không?” Hoa Mãn Thần trợn to mắt hỏi.
“Không thể nào nhầm lẫn được. Tuy rằng cuộc gọi của Hiệp y khoa đến rất đột ngột, nhưng cái này không thể sai được.” Chủ nhiệm mỉm cười bước đi.
Khi Hoa Mãn Thần vừa nghe thấy điều này, ngồi phịch xuống ghê.
Bác sĩ kia hào hứng chạy ra, hiển nhiên là dự định chuẩn bị một chút để có thể nhìn thấy thần tượng của mình.
ï Tắt nhiên, Tô Nhan là người kinh ngạc nhát.
Cô trợn tròn đôi mắt vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Dương.
“Là anh đã làm sao? Anh … quen biết Lâm thần y sao?” Cô không thẻ tin được hỏi.
“Làm sao có thể là anh ta?” Hoa Mãn Thần lập tức cướp lời nói: “Chắc chắn anh ta đã nhận được tin tức, biết được hôm nay Lâm thần y người ta sẽ đến, nên mới nói ra lời như vậy!
Hơn nữa Lâm Dương, tôi nói cho anh biết! Anh nói là anh mời Lâm Thần y! Nhưng đợi lát nữa Tiểu Nhan đi cầu xin Lâm thần y, vì vậy theo nguyên tắc mà nói, Lâm thần y không phải là do anh mời. Nếu thực sự muốn nói về chuyện thắng thua, vậy thì cũng là anh đã thua rồi! Anh đã thua rồi! “
Khi những lời này rơi xuống, Tô Nhan và Tô Quảng đều gật đầu.
Những gì Hoa Mãn Thần nói cũng có lý.
Lâm thần y từ trong chiến tranh Trung-Hàn, đã lâu sau đó không có tin tức, bên ngoài có rất nhiều người đồn đại Lâm thần y chính là chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa, nhưng trước mắt hoàn toàn không có bằng chứng chính thức nào cả, vì vậy cũng có rất nhiều người không cho rằng hai người chính là một.
Làm sao Lâm Dương có thể quen biết được một người như Lâm thần y?
Nhưng một khắc tiếp theo, Lâm Dương đột nhiên nói: “Có phải là tôi mời hay không chuyện này không phải rất đơn giản sao?
Lâm thần y đến rồi! Hỏi thử anh ta, không phải sẽ biết được sao?”
Câu nói này giống như một nhát dao, ngay tức khắc đâm thẳng vào trái tim Hoa Mãn Thần!
Anh ta mở miệng nhưng một câu cũng không nói ra được.
Tô Nhan cũng với vẻ mặt kinh ngạc.
Lâm Dương đã có lời thề sắc son như vậy, không lẽ thật sự có thể mời được thần y danh tiếng chắn động trong nước kia đến được sao?
“Tiểu Nhan, em hãy chăm sóc cho bồ thật tốt. Trước tiên anh sẽ quay lại phòng khám của Lạc Thiên để giúp đỡ. Lát nữa Lâm thần y sẽ đến, đương nhiên sẽ tiến hành phẫu thuật cho mẹ. Em yên tâm đi!”
Lâm Dương nói xong liền đi ra khỏi bệnh phòng.
“Lâm Dương!”
Tô Nhan hét lên một tiếng, nhưng người đã đi xa rồi.
Hoa Mãn Thần sắc mặt vô cùng khó coi, chỗ xanh chỗ trắng, anh ta cũng không ở lại lâu, vội vàng rời khỏi bệnh phòng.
“A Dũng!”
Sau khi rời khỏi bệnh phòng, Hoa Mãn Thần lập tức gọi cho tài xế của mình.
“Cậu chủ, có chuyện gì vậy?”
“Trước đó anh gọi điện cho bó tôi, bố tôi đã nói thế nào?” Hoa Mãn Thần lạnh lùng hỏi.
Chuyện này nếu như để ông chủ biết được, ông ấy và cậu chủ sẽ chịu không nỗi…
“Đồ ngốc, ra tay bí mật chút thì sẽ không sao chứ gì?” Hoa Mãn Thần tức giận nói: “Tóm lại anh nhanh chóng sắp xếp cho đám người anh Lang ra tay. Lâm Thần Y sắp đến bệnh viện thành phố rồi. Tôi muốn anh ta phải nằm xuống tại bệnh viện thành phố ngay hôm nay. Hiểu chưa? “
“Cái này … vâng …” tài xế gật đầu một cách khó khăn.
“Lâm thần y xảy ra chuyện, thời gian điều trị tốt nhất bỏ lỡ, Trương Tinh Vũ cũng sẽ kết thúc rồi. Tới lúc đó Tô Nhan chắc hẳn rất đau lòng, cho rằng là Lâm Dương đã trì hoãn chuyện điều trị của mẹ cô ấy. Vậy thì, cuộc hôn nhân của bọn họ chắc chắn sẽ chấm dứt. Chỗ đau lòng này, tôi sẽ nhân cơ hội mà lọt vào, cô gái này tôi còn không bắt được sao? “
Hoa Mãn Thần híp mắt, trong con ngươi tràn đầy kɧօáϊ cảm, dường như anh ta đã nhìn thấy được dáng vẻ Tô Nhan nằm ở trêи giường chờ anh ta.
Sau khi rời khỏi bệnh viện thành phó, trước tiên Lâm Dương trở về công ty khôi phục lại dáng vẻ ban đầu của mình, cũng chính là dáng vẻ của chủ tịch Lâm, sau đó đội mũ, lên xe, cùng với Mã Hải hướng đến bệnh viện thành phố.
Anh thực sự không muốn công bố danh tính của mình cho Tô Nhan.
Trong trường hợp đó, Yến Kinh nhất định sẽ để ý đến anh, điều này cực kỳ bát