Chương 1584:
Lúc đầu Huỳnh Lam cũng không biết là ý gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Dương, ông ta mới hoàn hồn lại, vội vã rút từ trong túi ra chiếc khăn tay rồi đưa cho anh.
Lâm Dương dùng khăn lau sạch máu trên tay, sau đó rút 1 điểu thuốc ra đưa lên miệng.
Huỳnh Lam sốt sắng giúp anh châm lửa.
“Vạn đại sư, còn người không? Mau gọi điện bảo họ tới đi.”
Lâm Dương chuyền ánh nhìn về Vạn đại sư lúc này đang đứng như hóa thạch.
Vạn đại sư hơi bối rối, nhìn những thuộc hạ đang nằm dưới nền, mặt ông ta tái xanh nói không nên lời….
“Định Mao, đã kí xong chưa?⁄Anh gọi Định Mao 1 tiếng.
Dương Hạt mình mầy run cầm cập, vội nhặt cây bút dưới nền lên, vừa nhìn Đỉnh Mao đang lao đến vừa hét lớn: “Tôi ký! Tôi ký! Đinh Mao, mau đưa hợp đồng cho tôi! Tôi ký, tôi ký mà….”
Lần này Dương Hạt thật sự bị dọa rồi.
Võ công của bác sĩ Lâm phi phàm như thế, đến cả Vạn đại sư cũng không thu phục nổi.
Anh ta biết, nếu còn không chịu ký thì hậu quả sau đó sẽ rất đáng sợ.
Bác sĩ Lâm sẽ khiến anh ta sống không bằng chết.
Dương Hạt cầm lấy bút, kí tên mình vào trong hợp đồng, còn đóng cả dấu vân tay.
Nhìn thấy vậy, Định Mao mới thở phào 1 cái.
Lâm Dương gạt tàn thuốc xuống nền, Dương Hạt e đè nhìn anh.
“Bác sĩ Lâm, tôi được thả rồi chứ?”
Dương Hạt lắp bắp, sợ sệt hỏi.
“Nếu là lúc trước, nhất định tôi sẽ thả anh đi, nhưng bây giò, sau khi kí hợp đồng xong, tôi còn phải tính số nợ nần giữa chúng ta!”
Lâm Dương binh thản đáp.
“Nợ..nợ nần giữa chúng ta?”
Dương Hạt sửng sò
tôi…tôi không..muốn..chết….”
Một người cao cao tại thượng như anh ta không ngờ cũng có ngày phải nói ra những lời này.
Nhưng bây giò, anh ta không thể không nói.
Bởi vì anh ta biết, người đứng trước mặt lúc này….nói không chừng sẽ giết mình thật!
Những người này trước kia cứ nghĩ bác sĩ Lâm chỉ là một con hồ giấy, giả vờ dọa người thôi.
Nhưng sau khi bác sĩ Lâm bộc lộ con người tàn độc của mình, những người này thấy được thấy bản chất của bác sĩ Lâm, mới biết mặt tàn độc khiếp sợ đến thế nào.
Dương Trọng run lầy bầy.
Hắn không biết được Lâm Dương sẽ làm gì hắn.
Bởi vì lúc này, không ai có thể cứu hắn.
Ì Hắn đã dùng hết sát thủ bên mình, nhưng nơi này nói cho cùng không phải là Í 11:42 BI „ụn”
Tạm XE? xo n ¬ nhà họ Dương, mà là Thanh Đô.
Người mạnh nhất Thanh Đô chỉ có Vạn đại sư, nhưng trông bộ dạng của Vạn đại sư lúc này, e rằng đến thân mình còn lo chưa xong.
Ai mà biết được, thống lĩnh cả Thanh Đô… lại bị một người như bác sĩ Lâm, vả thằng mặt!
Không thề dùng từ Thần y để miêu tả con người này nữa rồi.
Có lẽ…nên gọi là Thần chiến tranh thì hơn…