Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1799


trước sau

Chương 1799:

“Giáo chủ Đông Hoàng Giáo? Đông Hoàng Thần Quân? Sao lại như vậy? Sao có thể như vậy được chứ?”

“Vậy chẳng phải là… nhà họ Dương chúng ta đang chống đối lại giáo chủ Đông Hoàng Giáo à?”

“Xong rồi, lần này… lần này xong đời thật rồi…

“Nhanh, nhất định phải truyền tin về cho gia chủ, nhanh truyền tin cho gia chủ!”

Gã có chòm râu dê mãnh liệt ngẩng đầu lên, thê lương gào lên với đồng bọn của mình.

Lúc này có người lấy điện thoại ra, muốn bấm số.

Nhưng gã vừa mới lấy điện thoại di động ra, đã bị người Đông Hoàng Giáo bên cạnh đạp một phát vào cánh tay.

Tiếng gãy xương vang lên.

“ÁỊ”

Tiếng kêu thê thảm vang lên.

Cái tay cầm di động kia đã bị đạp gãy, người thì đau quá đã ngất ngay tại chỗ.

“Tôi thấy các người đừng giả vờ ngớ ngẩn nữa thì hơn, như vậy sẽ tốt hơn cho các người đó.” Lâm Dương cất bước đi tới, trên mặt không có nhiều biểu lộ gì.

Đám người của gã có chòm râu dê điên cuồng run rẩy, người nào người nấy mặt cắt không còn giọt máu.

“Lúc trước tôi đã nói rồi, anh còn nhớ không?” Lâm Dương đứng bên cạnh người đàn ông kia, bình tĩnh hỏi.

“Bác sĩ Lâm, cậu… cậu muốn làm gì?” Gã có chòm râu dê run run hỏi, gã rất muốn bình Tĩnh, nhưng lại không làm được.

Cái cục diện này, làm cho người ta quá là sợ hãi.

“Tôi hỏi, anh trả lời, nếu như không nói, tôi chỉ có thể chôn các anh ở chỗ này thôi.”

Lâm Dương gắn giọng nói.

Gã có chòm râu dê há to miệng, trong mắt đều là sợ hãi.

“Bác sĩ Lâm, Lâm giáo chủ, tha mạng…

xin tha mạng…”

Gã run rẩy la lên, dường như tâm lý đã sắp sụp đổ rồi.

“Trước mắt nhà họ Dương có kế hoạch nào nhằm vào tôi không?” Lâm Dương hỏi.

“Cái này…

Cái này… .” Gã có chòm râu dê rất là do dự.

Lưu Danh Khoa ở bên cạnh tiến lên vài bước, rút kiếm bên hông ra, gác lên cổ của gã có chòm râu dê.

Lưỡi kiếm sắc bén cắt vào da thịt trên cổ gã.

Máu tươi chảy ra, khiến gã sợ tới mức thân thể run lên lẩy bẩy.

“Bây giờ nhà họ Dương chúng tôi có rất nhiều kế hoạch nhằm vào cậu, từ công ty đến cá nhân, từ người bản thân đến bạn bè của cậu… đều có.”

Gã có chòm râu dê thê lương nói.

Lâm Dương nghe xong, ánh mắt của anh cũng trở nên lạnh lùng.

“Từ công ty đến cá nhân, từ bản thân đến người thân và bạn bè… Nhà họ Dương là muốn đuổi tận giết tuyệt tôi sao?”

Gã có chòm râu dê không lên tiếng, chỉ biết cúi đầu.

Lâm Dương hít một hơi thật sâu, không nói gì, gương mặt càng tối tăm phiền muộn.

Thật ra anh cũng có thể hiểu được.

Một gia tộc siêu cấp như nhà họ Dương, bọn họ đã không còn quan tâm đến lợi ích nữa rồi.

Tiền, bọn họ tiêu không hết.

Mạng lưới quan hệ, chỗ nào bọn họ cũng có.

Bọn họ bây giờ chỉ quan tâm đến hai chữ.

Thể diện.

Bọn họ muốn dùng tất cả thủ đoạn để cho thế nhân biết rõ bọn họ là ai, làm cho mọi người e ngại bọn họ.

Vì vậy bọn họ không thể chấp nhận được việc bị mất mặt!

Cũng rất chú trọng thể diện!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện