Chương 2018:
“Ôi!
Hiện trường sôi trào cả lên.
Trên mạng lại càng như bùng nổ.
“Đây là thứ gì vậy?”
“Người của thôn Dược Vương muốn liều mạng thật sao?”
“Thế này cũng điên quá rồi đấy?”
Làn sóng bình luận trong nháy mắt đã lấp đầy màn hình trực tiếp.
Tất cả mọi người đều phát cuồng vì chuyện này.
“Các vị chớ có ngạc nhiên, quyết đấu y thuật đều sẽ có sự mạo hiểm. Thôn Dược Vương chúng tôi chuẩn bị bản thỏa thuận này, cũng là để giảm bớt phiền phức. Dù sao thì làm ầm đến mức xảy ra tai nạn chết người, nếu không có bản thỏa thuận ở đây, vậy sẽ rất khó mà kết thúc được.” Người đàn ông trung niên đứng dậy, sau đó nhìn Lâm Dương: “Bác sĩ Lâm, mời ký vào bản thỏa thuận này, rồi trận quyết đấu y thuật mới có thể bắt đầu. Một bản trong này đã được đại diện Tống Văn Trung từ thôn Dược Vương chúng tôi ký rồi, tôi nghĩ chắc hẳn cậu sẽ không từ chối đâu nhỉ.”
Từ chối?
Từ chối ở hiện trường có nhiều người như vậy, hàng trăm triệu người trước màn hình trực tiếp sao?
Lâm Dương này không phải sẽ thân bại danh liệt, bị người chửi mắng hay sao?
Anh đột nhiên hiểu ra tại sao thôn Dược Vương lại muốn làm lớn trận quyết đấu y thuật này đến vậy!
Chỉ là sợ anh sẽ từ chối ký thỏa thuận mà thôi!
Bọn họ muốn gây áp lực cho anh!
Lâm Dương im lặng.
“Sao thế? Bác sĩ Lâm sợ rồi sao?”
“Nếu đã như vậy, vậy thì mau xuống sân khi còn chưa muộn đi.”
“Dù sao cũng là liều mạng, sợ hãi cũng là chuyện hiển nhiên thôi.”
Một vài người có mặt ở đó không nhịn được mà chế giễu.
Bọn họ đều muốn nịnh bợ người của thôn Dược Vương, cho nên hiển nhiên sẽ đứng trên lập trường của thôn Dược Vương để nói
Lâm Dương nhìn những người đã mở miệng nói kia, cầm cây bút ở bên cạnh lên, loạt soạt viết xuống tên của mình lên bản thỏa thuận.
Lúc này, âm thanh ở hiện trường mới nhỏ đi rất nhiều.
Làn sóng bình luận trực tiếp lại bất chợt dày đặc.
“Ký rồi!” Cả nhà tải app truyện hola đọc nhé!
“Không còn cách nào khác, bác sĩ Lâm không ký, chắc chắn sẽ bị chửi.”
“Nhưng đây là liều mạng đó “Có nhất thiết phải thế không? Bác sĩ Lâm chính là người tốt mà.”
Đám dân mạng đều thấy đau lòng.
Mà người trẻ tuổi tên Tống Văn Trung kia thì lại đè thấp giọng nói, cười bảo: “Bác sĩ Lâm, thực ra ký hay không ký bản thỏa thuận này cũng không quan trọng. Cậu ký thì chết, mà không ký… cũng chết. Chúng tôi sẽ không bỏ qua cho người đối phó với thôn Dược mm n6 Vương tôi!”
“Cậu cảm thấy cậu chắc chắn sẽ thắng tôi sao?” Lâm Dương lạnh lùng nhìn anh ta.
“Tôi đã nghe nói đến chuyện của cậu, cũng đã xem Chương trình phát sóng trực tiếp về bác sĩ nhà cậu. Cậu quả thực rất xuất sắc, chỉ tiếc ở trước mặt thôn Dược Vương tôi, lại chẳng đáng để nhắc tới.” Tống Văn Trung lắc đầu và cười.
Lâm Dương không nói gì.
“Được rồi, đừng phí lời nữa, chúng ta mau bắt đầu thôi Tống Văn Trung lạnh lùng bảo, rồi lập tức lùi về sau một bước.