Chương 2321:
“Hửm? Không phải là ông chạy thoát rồi sao? Vậy mà trở lại, sao thế, ông muốn phân cao thấp với tôi à?”
Người đàn ông tóc bạc lạnh nhạt nói.
Công Tôn Đại Hoàng đi ra khỏi xe, tay cụt của ông ta đã dùng kim châm cứu cầm máu, nhìn người đàn ông tóc bạc, sau đó la lên: “Chư vị, đừng sợ hãi, giúp tôi giết chết người này, Phái Cổ tôi sẽ ban thưởng những thứ mà mọi người không tưởng tượng được “Ngài Công Tôn, người này quá mạnh, chúng tôi căn bản không phải đối thủ!”
“Tuy ban thưởng của Phái Cổ dày, nhưng… Nhưng đối với chúng tôi mà nói, tính mạng quan trọng hơn…”
Mọi người run rẩy nói.
“Sao thế? Các người muốn cãi lệnh tôi à?
Các người muốn đối nghịch với Phái Cổ tôi sao?” Công Tôn Đại Hoàng hừ lạnh.
Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.
“Chuyện này…”
Một số võ giả bắt đầu dao động rồi.
Người đàn ông tóc bạc thấy thế tiến lên một bước, lạnh nhạt nói: “Không muốn đối nghịch với Phái Cổ, vậy là nói, các người muốn đối nghịch với Dương Hoa sao?”
“Dương Hoa?”
“Cậu là bác sĩ Lâm?”
Mọi người kinh hãi kêu lên.
“Không sai Lâm Dương lạnh nhạt nói, trực tiếp biểu lộ thân phận.
“Cái gì? Vậy mà là bác sĩ Lâm?”
“Chẳng trách bộ dạng giống như thết”
“Nhưng sao bác sĩ Lâm thay đổi lớn như vậy? Tóc của cậu ta là sao đấy?”
Tất cả mọi người không thể hiểu được.
“Cậu ta đang lừa mọi người đấy, cậu ta căn bản không phải là bác sĩ Lâm, cậu ta chỉ là một tên ám toán tôi mà thôi!”
Công Tôn Đại Hoàng lập tức tiến lên, lớn tiếng nói.
Mọi người càng lúc càng mơ
“Ông phủ nhận thân phận của tôi, đơn giản là muốn loại bỏ sợ hãi trong lòng bọn họ đối với bác sĩ Lâm, mê hoặc bọn họ bao vây giết tôi mà thôi. Công Tôn Đại Hoàng, ý nghĩ của ông rất tốt, chỉ tiếc cho dù có đám người này giúp đỡ, ông cũng không đấu lại được tôi! Hôm nay tôi phải giết ông!” Vẻ mặt Lâm Dương không chút thay đổi nói, muốn đi về phía Công Tôn Đại Hoàng.
Nếu đối phương không chạy, vậy mọi chuyện càng dễ làm rồi.
Nhưng mà Công Tôn Đại Hoàng vô cùng bình tĩnh, im lặng nhìn Lâm Dương, mở miệng nói: “Phải giết tôi sao? Ha ha, cậu thực sự cậu là vô địch à? Đến bây giờ cậu còn chưa rõ tình hình của mình sao?”
“Tình hình?”
Lâm Dương hơi ngẩn ra.
Rắc rắc rầm rầm rầm…
Bỗng nhiên trong không trung vang lên âm thanh cánh quạt xoay tròn.
Sau đó mấy chiếc máy bay trực thăng bay tới.
Mọi người ngạc nhiên mà nhìn.
Hai con đường trái phải cũng nhanh chóng có mấy chiếc xe lao tới, những chiếc xe này đều gần như chạy 250 km/h, cả đám đỗ ở lối vào đầm Ám Long, trên mặt đất đều là dấu vết bị lốp xe ma sát.