“Không!!!”
Sở trưởng lão nghiêm nghị hét lên một tiếng rồi vội vàng lục tìm thuốc giải trêи người.
Nhưng giây tiếp theo, một cây kim bạc đột ngột bay tới và đâm chính xác vào trán bà ta…
Sở trưởng lão thân thể lập tức cứng đờ ngay tại chỗ, người sững sờ nhìn cái bình trong tay, không nhúc nhích được giống như một con rối.
Bà ta biết mũi kim này có ý nghĩa là gì.
Bà ta ngắng đầu lên một cách khó khăn, trừng to mắt nhìn Lâm Dương, run rẫy nói: “Lâm thần y… cậu … cậu thật tàn nhẫn..”
“Người ta đối với tôi tàn nhẫn, tôi làm sao có thể thương xót người ta?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Sở trưởng lão há miệng, còn muốn nói cái gì đó, nhưng vào lúc này, một lượng lớn máu đen từ trong miệng chảy ra, bà ta ngã thẳng tắp xuống đất, không có động tĩnh gì.
Những người xung quanh trố mắt, run lẫy bẫy nhìn cảnh tượng khủng khϊế͙p͙ này.
“Lâm thần y anh đã làm cái gì vậy?”
“Sở trưởng lão … Sở trưởng lão đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người hoảng sợ và do lự.
Chỉ có Dược Vương nhìn ra manh mối, trầm mặc nói: “Cây.
kim bạc đó không hề đơn giản! Nó làm tăng tốc độ bay hơi của độc tố trong cơ thể của Sở trưởng lão! Khiến cho độc tố trong cơ thể của bà ấy phát tác ngay lập tức, bà ấy đến cơ hội sử dụng thuốc giải cũng không có, có thể nói tất cả độc dược, tất cả thủ đoạn của Sở trưởng lão …toàn bộ đều đã bị Lâm thần y nhìn thấu rồi, trình độ hạ độc của Sở trưởng lão và Lâm thần y hoàn toàn không cùng một đẳng câp! “
Lời nói này khiến cho mọi người có mặt tại hiện trường toàn bộ đều sợ hãi…
Lâm Thần Y lại có loại thủ đoạn này.
Đây là Sở trưởng lão của Sùng Tông Giáo!
Đây là đại trưởng lão phụ trách y thuật!
Chẳng lẽ lại bị Lâm Dương giải quyết như vậy sao? Hơn nữa lại giải quyết bằng thủ đoạn áp đảo …
Thật quá kinh khủng…
Nhiều người xung quanh há hốc mồm, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi khi nhìn Lâm Dương.
“Sở… Sở