Ngay khi những lời này rơi xuống, ánh mắt của tất cả giảng viên đều đổ dồn về phía Lâm Dương…
Đây là một cơ hội!
Các giảng viên có mặt tại hiện trường trong đầu đều có một tin tức như vậy.
Lâm Dương hiện tại sống chết không chịu buông tha, không muốn thỏa hiệp, mới khiến cho Kỳ Dược Phường khó khăn, cực kỳ khó xử.
Nếu như Tiêu Sĩ Kiệt đánh bại cậu ta, để bản thân cậu ta ngoan ngoãn rút lui, vậy thì tất cả đều hợp logic rồi? Đến lúc đó, người của Kỳ Dược Phường cũng không cần phải thi đấu lại nữa, trực tiếp để cho Tiêu Sĩ Kiệt đoạt lấy vị trí thứ nhất là xong chuyện rồi sao? Không phải tất cả đều phát triển theo những gì mà người của Kỳ Dược Phường muốn nhìn thấy sao?
Chờ đến lúc đó, ai còn vướng bận chuyện Mặc Tiểu Vũ có gian lận hay không, Kỳ Dược Phường có tồn tại sự bất công lừa đảo vì lợi riêng hay không?
Rốt cuộc, điều này đang dựa vào thực lực mà nói!
Tiêu Sĩ Kiệt dùng thực lực đánh bại Mặc Tiểu Vũ, điều này đủ để chứng minh tất cả!
Các giảng viên im lặng.
“Cậu nói là thật sao?” Tiêu Sĩ Kiệt cũng thở gắp, không thẻ chờ đợi được hỏi.
“Thế nào? Anh cho rằng tôi đang nói đùa sao?” Lâm Dương bình tĩnh nói: “Chúng ta một đấu một trước mặt mọi người ở hiện trường. Nếu như anh thắng tôi, Mặc Tiểu Vũ tôi chịu thua, vị trí đứng đầu trong cuộc thi thẩm định dược phẩm này giao lại cho anh! Anh xứng đáng với thực lực của mình! “
“Vậy được! Cứ làm như vậy đi!” Tiêu Sĩ Kiệt lập tức hưng phần, vội vàng hét lên: “Nói đi, chúng ta thi cái gì? Chuẩn bị nhanh một chút!”
“Đừng gấp, tôi còn chưa nói nếu như tôi thắng thì phải làm gì!” Lâm Dương nói.
Tiêu Sĩ Kiệt khẽ giật mình, sau đó hừ lạnh một tiếng: “Cậu yên tâm, tôi không thể nào thua được, cho nên cậu cũng không thể thắng được.”
“Vậy thì lỡ như tôi thắng thì sao?”
“Không có lỡ như.”
“Vậy anh cho tôi một câu trả lời đi.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Tiêu Sĩ Kiệt nhíu mày, sau đó nhìn về phía Lâm Dương: “Cậu nói đi, cậu thắng thì muốn như thế nào?”
“Ò, yêu cầu của tôi cũng không cao, tôi muốn anh thừa nhận vị trí số một của tôi, sau đó anh tự tát vào mặt mình trước mặt mọi người là được rồi!” Lâm Dương nói.
Ngay khi những lời này vừa rơi xuống, giảng viên Đường và những người khác ở phía sau lập tức run lên.
Tự tát vào mặt mình sao?
Đây đâu phải là tự tát vào mặt mình! Đây là tát vào mặt của Kỳ Dược Phường!
dược phẩm