“Cậu còn muốn chạy sao? Dừng lại cho tôi!”
Một số sinh viên không sợ chết vẫn muốn ngăn cản, nhưng lần này Giảng viên Tư Đồ đã hiểu ra rồi.
“Không cần cản cậu ta, để cậu ta đi!” Giảng viên Tư Đồ trực tiếp hét lên.
Các sinh viên lần lượt run rẫy, đều nhìn về phía ông ta.
“Giảng viên …” có sinh viên không cam lòng hét lên một tiếng.
“Thả cậu ta đi!” Giảng viên Tư Đồ trầm giọng nói, “Nếu như ngay cả Phó Phường chủ Phùng cũng không phải là đối thủ của cậu ta, các cậu lên cũng chỉ tốn công vô ích mà thôi!
Các sinh viên âm thầm siết chặt nắm đắm, trong lòng vô cùng phẫn uát.
“Đáng ghét…”
“Cứ bỏ qua như vậy sao?”
Bọn họ phát ra giọng nói không phục khí.
Nhưng Lâm Dương cũng không thèm ở cùng với bọn họ nữa.
Anh liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt của Kỳ Dược Phường, bởi vì là sự kiện đặc biệt, cửa đã được gia cố thêm một lớp cửa sắc điện tự động, sức mạnh như vậy cho dù là ô tô đâm vào cũng chưa chắc có thể mở ra được.
“Tên nhóc thối tha, lần này coi như là cậu gặp may! Nếu không phải là giảng viên Tư Đồ mở miệng nói, chúng tôi cho dù có liều mạng cũng nhất định sẽ để giữ cậu ở lại nơi này!” Một sinh viên trẻ tuổi mặc đồ đen nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, lạnh lùng nói.
Lâm Dương lại lắc đầu, “Các anh nên cảm thấy may mắn vì đã nghe lời giảng viên Tư Đồ, cũng nên cảm tạ ông ấy, bởi vì nếu như không có ông ấy, các anh không chết thì cũng bị tàn phế!”
“Cậu cũng không khá hơn là bao! Chúng tôi chết hay tàn phế, Kỳ Dược Phường cũng sẽ chữa khỏi cho chúng tôi, nhưng cậu thì khác! Tôi không tin một mình cậu có thể đấu lại nhiều người như vậy?” Người đàn ông mặc áo đen kia lạnh lùng nói.
“Vậy sao?”
Lâm Dương lắc đầu không nói gì, anh xoay người lại, liếc nhìn cánh cổng sắc rồi bước tới.
Mọi người lần lượt nhìn anh.
“Cậu ta muốn làm cái gì vậy?”
La Phú Vinh cau mày hỏi.
*Tôi không biết!” Tây Nhu Thiến ở bên này lắc đầu nói.
*Thủ đoạn của Lâm thần y quả thực không tồi, nhưng mà dường như cũng chỉ có hạn trong trường hợp này!” Thiên Mạch nhướng mày, thờ ơ nói.
Chỉ là … Khi Lâm Dương không ngừng tiến lên phía trước, vẻ mặt của mọi người bắt đầu thay đổi.
Bởi vì phương hướng của Lâm