“Hàng nhái?” Trương Tinh Vũ vẻ mặt khó hiểu: “Sẽ không bị người ta nhìn thấu chứ?
“Đừng lo lắng, chắc chắn sẽ không đâu. Anh đã chọn nó rắt lâu rồi. Cái này có độ mô phỏng tuyệt đối cao.”
“Nhưng mà… em vẫn lo lắng … Nếu như có ai đó nhận ra nó là hàng nhái, vậy thì chúng ta không phải sẽ rất mắt mặt sao?”
“Bà xã, không còn thời gian nữa, chúng ta lúc này chỉ có thể làm như vậy thôi!”
“Vậy…vậy được!”
Trương Tinh Vũ thở dài nói với Lâm Dương người đang đầu óc mờ mịt: “Tiểu Dương, đi, chúng ta đi ăn cơm thôi!”
Từ khi Lâm Dương vào ở rễ nhà họ Tô, Trương Tinh Vũ chưa bao giờ chủ động đưa anh đi đâu ăn cơm, trong mắt Trương Tinh Vũ, Lâm Dương chính là thứ khiến người ta xấu hổ, mang một thứ vô dụng như vậy đi thì làm sao còn mặt mũi? Trương Tỉnh Vũ có lòng tự tôn mạnh mẽ, càng không nhìn Lâm Dương thuận mắt.
Nhưng lần này, Trương Tinh Vũ không những muốn đưa Lâm Dương đi ăn tối, mà còn đặc biệt chọn một bộ đồ vest cho anh…
Mặc dù không phải là hàng chính hãng gì.
Chuyện này là sao vậy? Mặt trời mọc ở hướng tây sao?
Sau khi rời khỏi căn nhà cho thuê, lại nhìn thấy một chiếc xe BMW 5 Series đậu dưới lầu đã được rửa sạch sẽ bóng loáng, Tô Quảng trực tiếp ném chìa khóa xe cho Lâm Dương.
“Tiểu Dương, con lái đi, chúng ta đến nhà hàng Khải Hào!”
Tô Quảng nói.
“Bố, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Ăn bữa cơm có cần phải phô trương như vậy không?” Lâm Dương bối rồi hỏi.
Đó là bởi vì anh mới phát hiện ra Tô Quảng thay bộ vest đó của ông ấy, còn Trương Tinh Vũ cũng ăn mặc vô cùng lộng lẫy, mang theo gần như toàn bộ trang sức được mua khi kết hôn.
“Lên xe đi rồi bố nói cho con biết! Thời gian đã quá trễ rồi, chúng ta vừa đi vừa nói.” Tô Quảng nói.
Lâm Dương gật đâu liên ngôi xuông.
Khi xe hơi lái đến nhà hàng Khải Hào, Lâm Dương cũng đã hiểu ra tường tận tất cả những chuyện này.
Hóa ra Trương Tỉnh Vũ đã dành nhiều thời gian để trang điểm cho Lâm Dương như vậy là bởi vì một số bạn học cũ của Trương Tinh Vũ đã đến Giang Thành và mời gia đình họ đến nhà hàng Khải Hào ăn cơm.
Mối quan hệ giữa những người bạn học cũ này và Trương Tinh Vũ khá tốt, bọn họ đã không gặp nhau khoảng bốn năm năm rồi, lần này ngồi xuống định ôn lại chuyện cũ.
Bạn học ôn lại chuyện cũ chẳng phải chỉ là một chút chuyện lộn xộn đó sao, hoặc là để khoe khoang bản thân đã sống tốt như thế nào trong những năm qua, hoặc là thêm duyên phận kiếp trước, cuộc gặp gỡ thẳng thắn thành khẩn trong nhà hàng và khách sạn, ít liên hệ tình cảm.
Còn lần này khi các bạn cùng lớp của Trương Tinh Vũ gặp nhau, chắc chắn là có thành kiến