“Đúng vậy, có tiền sao không lái xe xịn đi? Các người bớt làm ra vẻ ở đây đi!” Chu Phi Phi cũng khit mũi một tiếng.
Trương Tinh Vũ không biết phải trả lời như thế nào.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương đã bước tới.
“Tôi chỉ là muốn giữ một âm điệu thấp, anh bạn này, đã là thời đại nào rồi, anh vẫn còn đánh giá thân phận của một người bằng giá của một chiếc xe hơi sao? Anh như vậy không phải là quá thô tục rồi sao?”
Vừa nói xong, đôi mắt của Trương Tỉnh Vũ lập tức sáng lên.
“Đúng vậy, con rễ của tôi chỉ là muốn có âm điệu tháp. Xe sang trong nhà của con rễ tôi có rất nhiều!” Trương Tinh Vũ phụ hoạ nói.
“Chậc, giả bộ cái gì! Anh nhà quê như vậy, vậy anh có biết quân áo mà ông đây đang mặc là nhãn hiệu gì không? Có biết đồng hồ trêи tay ông đây là cái gì không? Óc biết giày da ông đây đang mang nhãn hiệu gì không? Anh giả bộ với mẹ anh đi!” Linh Chí Hào khinh thường nói, trực tiếp ném ra một loạt câu chất ván.
Rõ ràng là anh ta không tin.
Bởi vì mặc dù trêи người Trương Tỉnh Vũ và Tô Quảng ăn mặc loè loẹt, nhưng người khác nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn ra đây đều chỉ là hàng cấp thấp, nếu như nói Lâm Dương này thực sự tuyệt vời như vậy, tại sao bố mẹ vợ của anh lại ăn mặc tồi tàn như thế?
Hơn nữa Linh Chí Hào đã nghe nói rằng anh chàng này hoàn toàn chính là một kẻ vô dụng, làm sao có thể trở thành một lão tổng?
Không còn nghỉ ngờ gì nữa, đây chính là đang lừa người.
Cho nên, Linh Chí Hào muốn kiểm tra Lâm Dương về những câu hỏi này.
Nếu như thật sự là nhân sĩ thượng lưu nhất định phải biết rõ những thứ này, còn nếu như là giả mạo, vậy thì chắc chắn sẽ một hỏi ba không biết, lập tức tìm người giúp đỡ.
Vẻ mặt của Trương Tinh Vũ và Tô Quảng đột nhiên căng thẳng, đặc biệt là Trương Tinh Vũ, trêи trán toát ra mồ hôi lạnh.
Cách ăn mặc và trang điểm của Linh Chí Hào này chắc chắn là vô cùng sang trọng, không phải là một thương hiệu nổi tiếng anh ta làm sao có thể mang ra để phô trương? Con rễ của mình là mặt hàng gì bà ta trong lòng biết rõ nhất, những câu hỏi này Lâm Dương làm sao có thể trả lời được đây?
“Lần này hỏng bét rồi!” Tô Quảng âm thầm hét một tiếng, lo lắng: “Tinh Vũ, Tiểu Dương chắc chắn là không thể trả lời được, phải làm sao bây giờ?
“Em … em cũng không biết …” Trương Tinh Vũ trong lòng rối rắm, lúc này cũng là lục thần vô chủ.
Chu Phi Phi liếc mắt nhìn Trương Tinh Vũ, lập tức tóm được vẻ hoảng sợ trong đôi mắt của bà ta, khoé miệng nhếch lên, nói với Linh Chí Hào bên cạnh: “Trương Tỉnh Vũ này hoảng sợ rồi, Tiểu Hào, xem ra con đoán đúng rồi, gia đình này đang nói dối chúng ta! “
“Haha, con đã biết rồi, để xem anh chàng này có trả lời được không. Nếu như không trả lời được, mẹ, mẹ lập tức gọi dì Lý đuổi mấy cái thứ giả danh lừa bịp này ra ngoài!”
“Ò, nếu như bọn họ rời đi rồi, vậy thì sẽ không còn vui nữa? Con không biết Trương Tinh Vũ bạn học cũ của mẹ là nhân vật chính trong bữa tiệc hôm nay sao!” Chu Phi Phi híp mắt cười nói.
“Vậy sao? Được thôi, mẹ, mẹ xem con đây!”
Linh Chí Hào nở nụ cười, sau đó trừng mắt nhìn