“Không có dẫn thuốc sao?” Mã Hải trầm ngâm một lúc, sau đó thấp giọng nói: “Chủ tịch Lâm, nhà họ Lâm của Yến Kinh, tôi cũng biết một chút. Y thuật của nhà họ Lâm có thể nói là cực kỳ khủng khϊế͙p͙, nếu như chỉ là một thuốc dẫn, bọn họ phân tích ra cũng không khó.”
“Nhưng cho dù bọn họ phân tích ra thuốc dẫn, thì thuốc dẫn đó… cũng chỉ có thể là thuốc dẫn sai”.
“Thuốc dẫn sai?”
Mọi người đều sững sờ.
Lâm Dương nhìn về phía xa xăm, nhàn nhạt nói: “Thật ra từ đầu đến cuối, đây đều là thủ đoạn mà tôi dành cho nhà họ Lâm. Dựa vào hiểu biết của tôi về nhà họ Lâm, bọn họ sẽ căn cứ vào hai đơn thuốc mà tiến hành phán đoán ra thuốc dẫn. Mà khi đã phán đoán ra thuốc dẫn, quả thực có thể đạt được tác dụng của loại thuốc mới, nhưng mà lại có những di chứng nghiêm trọng… bọn họ không thể phát hiện ra di chứng của loại thuốc mới này! Nhà họ Lâm … đã chìm sâu trong vũng bùn rồi!
“Di… di chứng sao?” Hơi thở của Mã Hải run lên.
Lại nhìn thấy Lâm Dương từ trong túi lấy ra một tờ giấy trắng đưa cho Mã Hải, khàn giọng nói: “Chúng ta cũng nên hành động rồi. Từ bây giờ, tôi muốn anh bí mật sản xuất một loại thuốc khác. Nghe đây, sản xuất thuốc mới bắt buộc phải đảm bảo đơn thuốc không bị lọt ra ngoài! Mã Hải, đây là lần cuối cùng tôi tin tưởng anh. Nếu như lần này cũng xảy ra sự cố, anh … rời khỏi Giang Thành đi!”
Mã Hải không biết thuốc mới mà Lâm Dương giao cho ông ta rốt cuộc là gì, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Dương, ông ta hiểu được thuốc mới được nghiên cứu phát triển tất nhiên không phải là chuyện nhỏ.
Vì vậy, Mã Hải đã nhận lấy đơn thuốc nặng nề này, rời khỏi tập đoàn Dương Hoa, chạy tới Huyền Y Phái.
Việc sản xuất các loại thuốc mới sẽ do Huyền Y Phái tiến hành.
Còn vào lúc này, Lâm Vũ Hào, Lâm Tùng và những người khác đã trở lại nhà họ Lâm ở Yến Kinh, tập hợp tại một nơi trong lầu gác và gặp các vị trưởng lão phụ trách lần này.
Lâm Vũ Hào đưa đơn thuốc qua.
Vị trưởng lão nhận lấy, nhìn kỹ trong hai tiếng đồng hồ, sau đó hít sâu một hơi.
“Đã điều tra ra vị Lâm thần y này rốt cuộc là thần thánh phương nào chưa?” Trưởng lão quay đầu lại, nhìn Lâm Vũ Hào đang cung kính đứng bên cạnh nói.
“Đã điều tra rồi, nhưng không thể điều tra ra. Thân thế của Lâm thần y này rất kỳ lạ. Anh ta như thẻ là dựa vào không khí mà biến ra. Quá khứ trước đây, lịch sử gia tộc, tất cả đều trồng rỗng, thậm chí ngay cả y thuật của anh ta cũng vô cùng cổ quái, không có chút phong cách của một môn phái nà khác, lại có chút… mùi vị của các cao thủ tập hợp lại! Hệ phái nào cũng có dính dáng một chút.” Lâm Vũ Hào thì thầm nói.
Anh ta ở lại Giang Thành không chỉ là muốn gây rắc rối cho Lâm Thần Y, mà nguyên nhân chủ yếu nhất chính là điều tra thân phận của Lâm Thần Y này, về phần người nhà họ Lâm đã chết kia, nhà họ Lâm sớm đã ngầm thừa nhận là bị Lâm thần y xử lý rồi.
Rốt cuộc, trong toàn bộ Giang Thành, trừ Lâm thần y ra, không có ai dám có gan lớn như vậy.
“Thật sao?” Trưởng lão nhíu mày, lại nhìn đơn thuốc trong tay, khàn giọng nói: “Nếu như nói đơn thuốc này thực sự là do chính tay Lâm thần y tạo ra, vậy thì anh ta thực