Chương 517:
“Anh dừng tay cho tôi…”
Ứng Hoa Niên ở đằng kia muốn đứng dậy ngăn cản, nhưng ông ta bây giờ cũng không còn bao nhiêu sức lực, giọng nói phát ra cũng cực kỳ yếu ớt, vào lúc này, không ai có thể nghe được lời ông ta.
“Khiến nhà họ Ứng của chúng tôi bồi táng với ông ta sao?
Lâm thần y, anh thực sự cho rằng anh là một tồn tại bất khả chiến bại sao? Anh đã giết một người, mười người, một trăm người, giết được cả nhà họ Ứng của tôi sao?”
Các nguyên lão đứng bên cạnh Ứng Hoa Niên nổi giận đùng đùng, cùng nhau hét lên rồi nhảy qua, chặn trước mặt Lâm Dương, sau đó toàn bộ bày ra tư thế.
Nhìn thấy cảnh này, Ứng Hoa Niên bắt lực nhắm mắt lại.
Ông ta biết rằng, tất cả đã không cách nào cứu vãn được.
“Để đối phó với cái thứ chó này, đâu cần các vị nguyên lão phải ra tay, xem chúng tôi đây!”
Các cao thủ nhà họ Ứng vẫn không chịu từ bỏ, rống lên lại tấn công qua.
“Linh Phong Kiếm Pháp!”
“Xem Phá Canh Thoái của tôi!”
“Ăn một chiêu Sát Cốt Thủ của tôi!”
Tiếng gào thét vẫn không ngừng.
Lâm Dương hai mắt sáng ngời, đột nhiên quay người, nỗ ra nắm đấm về phía đám người nhảy bổ tới kia.
“Ứng Long Tinh Thần Chưởng!”
Một tiếng hét vang lên, nắm đấm của anh lập tức hóa thành vô số ngôi sao, nổ tung về phía những người nhà họ Ứng kia.
“Cái gì?”
Toàn bộ hiện trường kinh ngạc.
Ứng Bình Trúc và những người khác trợn to đôi mắt, sững sờ nhìn cảnh tượng kinh hoàng này.
“Chuyện này … chuyện này không thể nào… anh ta …anh ta làm sao có thể biết tuyệt học của nhà họ Ứng chúng ta?
Chuyện này là không thể nào!” Ứng Hùng gào thét lên.
bùm! bùm! bùm! bùm! bùm…
Bóng của Tinh Thần Chưởng bao trùm, trực tiếp nuốt chửng hàng chục cường giả của nhà họ Ứng đang lao tới.
Khi bóng chưởng biến mắt, thân thể của những người này đã bị đánh không còn hình người, nghiêng bảy vẹo tám, xương cốt tan nát, da thịt toàn bộ đều nứt ra, khi ngã xuống đắt liền thở
Người nhà họ Ứng ở xung quanh toàn bộ đều sững sờ.
“AaaaallI”
Các nguyên lão của nhà họ Ứng dường như suy sụp, gào thét lao về phía Lâm Dương, người đang giống như phát điên.
“Đến đây đi”
Lâm Dương cũng không khách sáo, ánh mắt hung hãng, tung nắm đắm vào một nguyên lão thân hình vạm vỡ xông tới nhanh nhất.
Nguyên lão kia thấy vậy, lập tức dừng lại, gầm lên một tiếng, lồng ngực đột nhiên phòng lên.
Bùm!
Nắm đắm này đánh tới, nguyên lão kia đột nhiên lùi về sau, toàn bộ da thịt trên ngực đều bị xé nát, xương cốt cũng gãy ba cái, nhưng mà người lại không ngã xuống.
Thì ra người này là cao thủ về ngoại gia công phu.
Có thể chịu được cú đắm này, độ mạnh thể lực của người này có thể nhìn thấy được.
Sau khi nắm đấm này bị chặn lại, những nguyên lão khác đã nắm bắt cơ hội, toàn bộ nhảy bồ tới, thẳng tiến lấy thủ cấp của Lâm Dương.
Lâm Dương đang muốn thu nắm đắm lại, cường giả về ngoại gia công phu kia đột nhiên duỗi tay ra, ôm lấy Lâm Dương, thật ra là đang muốn trói buộc anh…
Nhìn thấy người đó khóa chặt Lâm Dương, ánh mắt của mọi người đều sáng lên.
“Làm tốt lắm, Ứng Man! Hãy xem đại lực thần chỉ của tôi!”
Một ông cụ có râu dài, tóc bạc hét lên, ngón tay cái uốn cong như cành cây trực tiếp hướng về phía cổ họng Lâm Dương.
Phù!
Cơn gió bùng phát.
Mặc dù ngón tay cái nổi đầy da gà và có vẻ mỏng manh nhưng lúc này lại thể hiện ra sức mạnh vô cùng độc đoán.