“Bởi vì anh có thể đổi lại một cơ hội cho tôi!” Diên Nữ cười nhẹ nói: “Tôi đã chuẩn bị cái hộp đó và kim độc chính là vì ngày hôm nay.
Bây giờ anh đã là kẻ gian bị tôi tóm được, đảo chủ biết được chuyện này, nhất định sẽ rất vui mừng, tôi chăc chăn cũng sẽ nhận được phân thưởng, và phân thưởng này chính là cơ hội của tôi! “
Lâm Dương nghe xong, đột nhiên tỉnh ngộ, cũng rất khó chịu.
Hình như mình đã bị Diên Nữ lợi dụng …
Nhưng anh không hề hoảng sợ mà lắc đầu lia lịa.
“Thưa cô, cô muốn lợi dụng tôi để có cơ hội leo lên ư? Ý tưởng của cô rất tốt, nhưng đáng tiếc … cô đã tìm nhằm người rồi, cô không nên chọn tôi.
”
*Tại sao lại nói như vậy?” Diên Nữ hỏi.
“Bởi vì tôi vô tội.
” Lâm Dương nhún vai nói.
Diên Nữ sửng sốt một chút, sau đó bật cười nói: “Thú vị, thú vị, anh Lâm, anh thật thú vị! Anh nói là anh vô tội, tôi tin, nhưng mà… trừ tôi ra, ai tin chứ? Tất cả những người đến đây đều nói rằng mình vô tội, nhưng vậy thì có thể thế nào chứ?”
“Sau này đảo chủ chắc chắn sẽ muốn gặp tôi, một khi ông ta gặp được tôi, tôi sẽ chứng minh sự trong sạch của mình.
” Lâm Dương mỉm cười nói, “Chỉ dựa vào một cái hộp không thể kết tội được tôi, suy cho cùng có quá nhiều SƠ hở! “
“Tôi biết, nếu như điều tra kỹ lưỡng, thực sự có rất nhiều sơ hở! Anh sẽ sớm được chứng minh là vô tội, thậm chí bọn họ cũng có thể điều tra ra tất cả những chuyện này đều là tôi thiết kế.
”
*Cô đã biết vậy, tại sao vẫn làm chuyện này?” Lâm Dương hỏi.
“Bởi vì tôi sớm đã có kế hoạch dự bị!”
“Kế hoạch dự bị gì?”
“Đó chính là giết chết anh!” Diên Nữ nheo mắt nói, trong đôi mắt tràn đầy sát khí.
Lâm Dương sững sờ.
Anh còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy Diên Nữ đột nhiên giơ tay lên vẫy vẫy.
Phụt!
Một nắm bụi phấn màu xanh bay ra khỏi lòng bàn tay của cô ta, trực tiếp đập về phía Lâm Dương.
Nhà giam lớn như vậy, Lâm Dương đến chỗ trốn cũng không có.
Phần độc bao quanh anh.
“Khụ khụ, khụ