“Tôi cảm thấy có thể.
”
“Tôi đồng ý.
”
Nhiều người bày tỏ ý kiến, hiện trường có chút ồn ào náo động.
“Các vị đều cho rằng như vậy, vậy được, tạm thời sẽ không phế bỏ cô gái này, nhưng mà tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, Diên Nữ, tuy rằng Tam trưởng lão đã cầu xin cho cô, bổn đảo chủ tạm thời sẽ không phế bỏ cô, nhưng cũng phải có hình phạt đối với cô, cô bởi vì tài năng xuất sắc mới được các trưởng lão của đảo chọn và đưa lên đảo luyện võ, không giống như những đệ tử ngoại đảo khác phải làm nô lệ ba năm, nhưng chuyện mà cô làm ngày hôm nay thật sự là hoang đường, dám lừa dối bổn đảo chủ, không thể nào tha thứ, cho nên bổn đảo chủ phạt cô làm nô lệ trên đảo một năm! Cô có ý kiến gì không?”
Đảo chủ thờ ơ nói.
Diên Nữ khẽ mở đôi môi anh đào, sau đó cúi đầu xuống, khàn giọng nói: “Diên Nữ không có bất cứ ý kiến gì, cám ơn đảo chủ, cám ơn các vị trưởng lão…”
*Ði xuống đi.
” Đảo chủ vẫy tay, mặt không biểu cảm nói nói.
Diên Nữ cắn chặt môi, liếc nhìn Lâm Dương, sau đó cúi đầu vội vàng rời đi.
Lâm Dương khẽ lắc đầu.
Người ngoài đảo rốt cuộc không có quyền con người.
Không chỉ là Diên Nữ, mà còn cả anh.
Nếu như người bị hãm hại là trưởng lão hoặc thậm chí là đệ tử, e rằng thái độ của những người này sẽ không thể nào như vậy, đúng không? Chỉ là một người ngoài đảo, trong lòng bọn họ cũng không phẫn nộ như tưởng tượng, còn Diên Nữ kia đối với bọn họ mà nói vẫn còn giá trị lợi dụng nên mới xử lý nhẹ tay.
Về phần Trương Tử Tường và những người khác đang đứng ở cửa, lại âm thầm cười nhạo.
“Sư huynh, con tiện nhân này không thể kiêu ngạo tiếp được nữa đúng không?” Một cô gái bên cạnh cười khúc khích nói.
“Những ngày tháng tốt đẹp của cô ta đã qua rồi!”
Đôi mắt của Trương Tử Tường lóe lên tia sáng kỳ lạ, khóe miệng nhéch lên càng cao hơn…
“Nếu một trò hề như vậy lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của đảo Vong Ưu chúng ta.
Nghe đây, chuyện này không được phép truyền ra ngoài.
Bất kỳ ai cũng không được phép nói về nó nữa, biết chưa?”
“Vâng, đảo chủ.
”
“Ngoài ra, người này là ai? Đến đây làm gì?”