Chỉ trong nháy mát, trong đầu Đảo chủ đảo Vong Ưu đã hiện lên một ý tưởng!
*Có tin đồn rằng cách đây không lâu, Lâm thần y đã đánh bại Tư Mã Sóc Phương của nhà họ Tư Mã và đoạt được Thiên Kiêu lệnh của cậu ta.
Rất nhiều người nghe xong đều không tin, nhưng hôm nay ta thấy, tin đồn này chắc chắn là sự thật rồi! Huyết Nham mở lời, giọng điệu tràn ngập tán thưởng.
“Lâm thần y quả thực là một người hùng trẻ tuổi.
”
“Đúng đó, còn trẻ như vậy mà đã có Thiên Kiêu lệnh, trở thành một Thiên Kiêu, hơn nữa còn có tài năng y thuật thần kỳ khiến cả trong và ngoài nước đều phải chấn động, một thiên tài như vậy, quả là không ai so.
nổi!”
Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu tán thưởng.
*Đảo chủ, nếu nói đối phương chính là Lâm thần y, vậy thì chúng ta nhất định phải cố gắng hét sức lấy lòng cậu ta, tốt nhất là không nên trở mặt.
Nếu như đảo của chúng ta có hai Thiên Kiêu trợ uy, vậy thì đại hội lần này… chẳng phải là đảo Vong Ưu của chúng ta sẽ oai phong một cõi, càn quét thiên hạ hay sao?” Tam trưởng lão Sở Túc tiến lên phía trước, thấp giọng nói với Đảo chủ.
“Không sai.
” Đảo chủ đảo Vong Ưu gật đầu: “Hai vị Thiên Kiêu cùng chung một chỗ, trước nay chưa từng có chuyện này! Ta tin rằng không gia tộc nào có được thực lực như: của chúng ta! Đại hội lần này hoàn toàn có thể bị chúng ta nắm giữ!”
Nghĩ đến đây, Đảo chủ đảo Vong Ưu trực tiếp phất tay hô lớn: “Tất cả dừng lại cho ta!”
Đám đệ tử của đảo Vong Ưu vẫn luôn vây quanh Lâm Dương đều đồng loạt rút lui, sau đó nhìn về phía Đảo chủ đảo Vong Ưu.
Về phần Diên Nữ, hay chính là Lương Huyền Mị, giờ phút này cũng đang nhìn chằm chằm Lâm Dương, trong đầu trống rỗng, chỉ còn tồn tại một ý nghĩ duy nhát.
Thiên Kiêu!
Người anh trai nuôi này của mình… vậy mà lại là một Thiên Kiêu!
Điên rồi!
Cô cảm thấy mình hoàn toàn điên mắt rồi!
Bộ não đã ngừng suy nghĩ.
Cả cơ thể dường như cũng sắp không thuộc về chính mình!
Nói như vậy có nghĩa là, gia đình cô… có một vị Thiên Kiêu!
Ôi trời đất ơi!
Có Thiên Kiêu làm chỗ dựa vững chắc, đừng nói là đảo Vong Ưu, ngay cả toàn bộ Yến Kinh