“Phó chủ tịch Anna, xin đừng coi tôi như một tên ngốc.
Cô có biết lô thiết bị y tế đó đối với chúng ta mà nói quý giá đến thế nào không? Đó là độc quyền của Tập đoàn Cao Thị.
Có biết bao nhiêu quốc gia đã ra giá cao ngất ngưỡng để cạnh tranh cho lô thiết bị y tế này không? Cô thực sự nghĩ rằng lô thiết bị y tế này có thể đo được bảng tiền sao? Cô đã nhằm rồi, lô thiết bị y tế này là vô giá! Sở dĩ tập đoàn Cao Thị sẵn sàng quyên tặng cho chúng ta cũng chỉ là để có thể thiết lập quan hệ hữu nghị với hiệp hội y tế của chúng ta, nhưng cô đã phá hỏng mọi thứ! Phá hỏng tất cả mọi thứ! “
Giọng nói ở bên kia điện thoại có vẻ cực kỳ tức giận, từng câu từng chữ đều chứa đựng sự tức giận vô tận.
“Chủ tịch, tôi rất xin lỗi….
” Anna biết rằng mình không thể giả vờ hồ đồ được nữa, chỉ có thể thấp giọng nói.
“Không cần phải xin lỗi, bởi vì mọi chuyện không còn chỗ để vãng hồi.
Bây giờ, cô Anna, tôi muốn cô lập tức gọi điện cho anh Cao Lam.
Cô phải đích thân xin lỗi và đáp ứng mọi yêu cầu của anh ta! Anh ta muốn cô làm cái gì thì cô phải làm có đó, cô hiểu không? Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể khôi phục quan hệ với Tập đoàn Cao Thị, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể có được lô thiết bị y tế đóI!I”
“Chủ tịch, anh là muốn…”
*Lập tức gọi điện thoại, xin lỗi!” Chủ tịch với lời lẽ đanh thép vang vang.
Anna toàn thân cứng đờ, cầm điện thoại di động đứng tại chỗ, hồi lâu cũng không phản ứng lại.
Tuy nhiên, không biết qua bao lâu, cô ấy hít sâu một hơi, khàn giọng nói.
“Tôi xin lỗi … Chủ tịch, tôi … không làm được!”
Sau khi Anna thốt ra câu này, đầu dây bên kia điện thoại lại rơi vào im lặng.
Càng im lặng, Anna càng cảm thấy không hay.
Phải mắt nửa phút sau, giọng nói của chủ tịch mới vang lên một lần nữa.
“Cô Anna, cô trở về Hiệp hội trước đã đi! Trở về rồi chúng ta nói chuyện tiếp.
”
“Vâng, Chủ tịch.
” Anna gật đầu, sau đó cúp điện