Hứa Tình nói rồi ngồi dậy ở mép giường, Giang Thành ngồi ở phía sau Hứa Tình.
Hai tay Giang Thành đặt trên cổ Hứa Tình, nhẹ nhàng xoa bóp.
Không thể không nói dáng người của Hứa Tình thật sự rất đẹp, hiện tại trên người chỉ có một cái khăn tắm, chiếc cổ trắng như tuyết, xương quai xanh gợi cảm, còn có bộ ngực căng tròn mà khăn tắm quấn xung quanh, nhìn mà khiến cho trái tim người khác rung động.
“Vợ, có phải em vì chuyện tối hôm qua mà còn phiền lòng hay không?” Giang Thành nói.
“Không được nhắc lại tối hôm qua nữa.” Hứa Tình nhẹ giọng nói.
“Tối hôm qua thật sự không trách em được, là bát canh mà mẹ nấu cho hai chúng ta có vấn đề.” Giang Thành nói.
Hứa Tình vừa nghe, lúc này mới hiểu rõ, đồng thời trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hoá ra không phải bởi vì nguyên nhân của cô.
“Anh biết vì sao em để ý như vậy không?” Hứa Tình hỏi.
“Vì sao?” Giang Thành vừa mát xa, vừa hỏi.
Sau khi Hứa Tình do dự một chút, nói: “Bởi vì anh không phải Giang Thành.”
Giang Thành nghe thấy lời này của Hứa Tình, trong nháy mắt tay đang mát xa ngừng lại, trong lòng anh lập tức trở nên có chút hoang mang, lẽ nào đã bị phát hiện? Lần trước Hứa Tình đã nói rồi, anh rất giống với học sinh trước kia của Hứa Tình.
“Vợ, anh không phải Giang Thành, vậy anh là ai chứ?” Giang Thành ra vẻ bình tĩnh mát xa nói.
Hứa Tình hít sâu một hơi, nói: “Em cũng không biết anh là ai, chỉ có điều anh nhất định không phải Giang Thành trước kia, anh dường như có rất nhiều bí mật.”
Trước đây Hứa Tình cảm giác Giang Thành này giống như người học sinh đã chết của mình, nhưng sau này tiếp xúc nhiều, cô phát hiện anh và người học sinh này không giống nhau, năng lực của Giang Thành này thật sự quá mạnh.
Nhiều lần giúp Hứa Tình giải quyết những vấn đề căn bản không cách nào giải quyết được, thậm chí có thể kết giao rất nhiều nhân vật lớn, điều này đối với Giang Thành chất phác trước kia mà nói, quả thực là không thể tưởng tượng.
Chính bởi vì loại cảm giác này, sau khi Hứa Tình đã biết vậy mà lại có thể chủ động với anh như vậy, cô mới có thể tỏ ra lúng túng đến như vậy, bởi vì người chồng này của mình làm cô cảm thấy quá xa lạ.
Cô cảm thấy cô thật sự cần phải từ từ nói chuyện với Giang Thành.
Tay Giang Thành bỗng nhiên ngừng lại, tay anh nắm lấy bả vai Hứa Tình, xoay người cô lại đây, nghiêm túc nhìn vào mắt Hứa Tình.
“Vợ, em nói rất đúng, quả thật anh có rất nhiều bí mật.” Giang Thành lạnh nhạt nói.
“Vậy anh rốt cuộc là ai?”
“Cho dù anh là ai, anh vẫn là chồng của em, những bí mật này hiện tại anh không có cách nào nói cho em được, nhưng một ngày nào đó, anh sẽ nói cho em biết.” Giang Thành nhìn Hứa Tình nghiêm túc nói.
Giang Thành biết, hiện tại cho dù anh đã thẳng thắn với thân phận của mình, đối với Hứa Tình mà nói cũng rất khó chấp nhận, cho nên anh định chờ một ngày nào đó anh có thể khôi phục lại cơ thể chân chính của mình, mới nói thật với Hứa Tình.
Giang Thành ở trong truyền thừa của thánh y, cũng biết một loại phương pháp định hình lại thân thể, chỉ là loại phương pháp này cực kỳ khó, đối với Giang Thành của hiện tại mà nói căn bản không làm được, nhưng anh tin có một ngày nào đó anh có thể làm được.
Chờ đến khi Giang Thành có thể định hình lại thân thể, anh có thể nói thật thân phận của mình cho Hứa Tình, còn có người nhà của anh nữa.
“Được, em tin anh.” Hứa Tình nhìn vào mắt Giang Thành nói, cô biết, tuy rằng Giang Thành đang che giấu chuyện gì đó, nhưng cô hiểu Giang Thành đối với cô rất chân thành.
“Giúp em xoa bóp chân đi, chân em cũng hơi mỏi.” Hứa Tình nằm xuống nửa người nói với Giang Thành.
“Không thành vấn đề, bảo đảm giúp em thoải mái lên đến trời cao.” Giang Thành lập tức cười nắm lấy chân Hứa Tình, đặt trên người mình.
Đôi chân nhỏ của Hứa Tình thật sự rất đẹp, trắng nõn tinh xảo, Giang Thành xoa bóp đôi chân ngọc của Hứa Tình.
“A, nhẹ chút!”
Hứa Tình chưa từng được người mát xa chân cho như vậy, cho nên trong lúc nhất thời có chút chịu không nổi.
“Được được, anh nhẹ một chút, như vậy được chưa?”
“Uhm, từ từ thôi.”
“Thoải mái chứ?”
“Rất thoải mái.”
Hứa Chí Quân và Diệp Trúc Bình đang ở ngoài cửa phòng của Giang Thành và Hứa Tình, cẩn thận nghe ngóng động tĩnh trong phòng.
“Nhìn xem đi, tôi đã nói rồi con rể nhà ta rất lợi hại, nhanh như vậy đã thành thạo rồi.” Hứa Chí Quân nhẹ giọng nói.
“Đúng vậy, như này là tôi yên tâm rồi, không ngờ rằng có được bát canh tẩm bổ hữu dụng như vậy.” Diệp Trúc Bình cũng nói rồi