Chàng Rể Siêu Cấp (Giang Thành)

Thủ Đoạn Tàn Nhẫn


trước sau


“Em nghĩ đây còn có thể là cái gì?”
Quý Triết ném chai nước trong tay xuống, cười lạnh hỏi.

Hứa Tình nghe xong những lời này của Quý Triết, trong lòng cô lập tức có một dự cảm xấu, trái tim cô tràn ngập tuyệt vọng, cô chỉ có thể ngơ ngác nhìn Quý Triết đứng trước mặt.

"Đây là loại thuốc anh đặc biệt đặt hàng từ chỗ Ong Giết Người.

nghe nói nó rất hữu ích với phụ nữ.

Một người phụ nữ dù có trinh liệt đến đâu, cũng sẽ trở thành một con điếm dâm dãng lẳng lơ dưới tác dụng của loại thuốc này," Quý Triết cười nhếch mép nhìn Hứa Tình trước mặt mình.

Lúc trước, khi Quý Triết chưa phản bội Đinh Vũ Địch đã biết Đinh Vũ Địch tìm Ong Giết Người ra tay với Hứa Tình, cho nên lúc ấy Quý Triết đã đặt hàng một ít thuốc này với Ong Giết Người, định dùng cho Hứa Tình, không ngờ gã thật sự có cơ hội.

“Anh —— đồ khốn kiếp!”
Sau khi Hứa Tình biết tác dụng của loại thuốc mình đã uống, cô chỉ có thể tức giận chửi bới như vậy.

“Hai người, cởi dây trói cho cô ấy,” Quý Triết cũng biết loại thuốc này có hiệu quả rất nhanh, cho nên dù có cởi dây trói cũng không sợ Hứa Tình chạy thoát.

Hoa Nam Lang lập tức tiến lên cởi dây trói cho Hứa Tình, hắn cũng nhếch mép cười âm hiểm nhìn Hứa Tình, dù sao thì lát nữa hắn cũng có thể thưởng thức màn biểu diễn phóng đãng này.


Hứa Tình vừa được cởi dây trói, cô lập tức dùng sức đẩy Hoa Nam Lang ra, tuy nhiên vì nhũn chân nên cô ngã phịch xuống đất.

Hứa Tình ngã trên mặt đất, cô không chút do dự lập tức vươn tay cố gắng móc họng mình, muốn nhổ chỗ thuốc đã nuốt xuống ra, nhưng cô chỉ có thể phun ra một ít nước chứ không nôn ra được tí thuốc nào, thay vào đó, ý thức của cô dần trở nên mờ mịt.

“Vô ích thôi, nếu loại thuốc này dễ giải quyết như thế thì Ong Giết Người đã không thể làm hại được nhiều phụ nữ như thế rồi,” Quý Triết vô cùng đắc ý nói với Hứa Tình.

Gã đã mong chờ ngày này lâu rồi.

Gã hy vọng được chơi đùa với cơ thể Hứa Tình, nhưng ban đầu lúc yêu đương với Hứa Tình, gã chưa làm được, bây giờ sau khi quay lại, gã vẫn không có được, lần này cuối cùng gã cũng có thể thực hiện được điều gã muốn rồi.

Hứa Tình cảm thấy cơ thể mình nóng lên, hai chân cô mất tự nhiên cọ xát, ngay cả ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ, cô thật sự sợ hãi mình sẽ biến thành một con điếm dâm đãng dưới tác dụng của thuốc, nếu thế thì cô thà chết đi còn hơn.

“Giang Thành, anh đang ở đâu thế?” Cơ thể Hứa Tình mềm nhũn, cô ngã xuống đất, trong miệng vẫn đang lẩm bẩm.

“Hừ, bây giờ em còn nhắc đến Giang Thành đó làm gì, cái tên vô dụng đó đã chết lâu rồi,” Quý Triết càng thêm tức giận bước tới hét lên với Hứa Tình.

Nếu không phải do hiện tại chân cẳng của Quý Triết không tiện, tay gã cũng không tiện thì hắn đã xông lên lột sạch quần áo của Hứa Tình từ lâu rồi, cho nên khi thấy Hứa Tình còn nhắc mãi đến Giang Thành, đương nhiên gã sẽ càng tức giận hơn.

“Ông chủ Quý, nhiệm vụ của chúng tôi đã hoàn thành, chúng tôi lấy tiền rồi đi được chưa?” Trong lòng Lang Vương bỗng xuất hiện một cảm giác bất an không giải thích được, hắn lập tức bước tới nói với Quý Triết.

“Vội cái gì, hơn nữa, mấy người vẫn còn có anh em chưa về còn gì,” Quý Triết quay đầu nhìn Lang Vương nói.

“Chúng tôi còn việc cần giải quyết, cậu Quý, hay là cậu muốn quỵt tiền?” Lang Vương có phần lo lắng hỏi, nếu hy sinh hai người anh em mà vẫn không lấy được tiền thì hắn thật sự muốn giết thằng nhãi này.

“Chú Lang, chú với bố tôi là bạn cũ, bố tôi đã đặc biệt nhờ chú tới giúp đỡ, sao tôi có thể không trả tiền cho chú chứ, tôi chỉ nghĩ là chú không muốn chơi một mỹ nữ cực phẩm thế này sao?” Quý Triết xấu xa cười nói với Lang Vương.

Quả thật thời trẻ Lang Vương và bố của Quý Triết có ít tình nghĩa, chính vì lý do đó nên hắn mới nhận tiền làm vụ này, nhưng hắn cũng không còn hứng thú gì với phụ nữ nữa.

“Đàn bà thì không cần, chỉ cần Quý thiếu cậu chơi vui vẻ là được,” Lang Vương thờ ơ nói.

“Đại ca, nhưng tôi chấm cô gái nhỏ này lâu rồi, cơ hội tốt thế này mà

cứ bỏ qua như thế thì tiếc lắm,” Hoa Nam Lang không nhịn được nhìn về phía Hứa Tình nói.

“Đàn bà thì muốn chơi lúc nào chả được,” Lang Vương lạnh lùng nói, hắn có thể làm đại ca, có đôi khi trực giác của hắn rất chuẩn, bây giờ hắn không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.


“Vị đại ca này nói rất có lý, hay thế này đi, chờ lát nữa thuốc có tác dụng thì anh chơi trước đi,” Quý Triết bước tới cười, nói với Hoa Nam Lang.

Trong mắt Quý Triết, dù sao Hứa Tình cũng đã bị Giang Thành chơi qua rồi, nếu thêm một người khác chơi thì cũng không có gì khác cả.

“Được, được, được,” Hoa Nam Lang rất hứng thú nhìn Hứa Tình đang giãy giụa.

Hứa Tình cũng nghe thấy cuộc trò chuyện của những người này, song bởi ý thức của cô đã trở nên mơ hồ, cô cảm thấy những lời nói đó mang lại cho cô một cảm giác rất hư ảo khó tả như từ xa tới gần.

Bởi vì thuốc đã bắt đầu có tác dụng, hai tay Hứa Tình cũng mất tự nhiên vuốt ve cơ thể mình, cô cảm giác cơ thể mình nhũn ra mất hết sức lực, bây giờ dù cố muốn đập đầu vào tường để tự sát cũng không được.

Nước mắt chảy ra từ khoé mắt Hứa Tình, lúc này cô cảm thấy cô nợ Giang Thành nhiều nhất, cô khiến Giang Thành phải đi ở rể rồi phải chịu biết bao uất ức, còn bản thân cô lại vẫn băn khoăn do dự nên chưa từng làm chuyện vợ chồng với Giang Thành, nếu cô giao bản thân cho Giang Thành sớm hơn thì hôm nay cô cũng sẽ không buồn đến vậy.

“Vợ à, anh sẽ luôn bảo vệ em, chỉ cần anh còn ở bên cạnh em, anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em.


“Vợ ơi, hiện tại anh có một bí mật, chờ đến lúc thích hợp, nhất định anh sẽ kể cho em nghe.


“Vợ ơi, đằng trước của em không cần xoa à?”
Từng câu từng chữ trước kia Giang Thành từng nói như đang vang lên bên tai Hứa Tình, lúc này cô mới nhìn rõ tình cảm của Giang Thành đối với cô, dù có dùng cả đời cô cũng không thể báo đáp được.

Chỉ tiếc dù hiện tại cô muốn Giang Thành xuất hiện cũng là chuyện bất khả thi, có lẽ Giang Thành đã thật sự gặp nguy hiểm nếu không chắc chắn anh ấy sẽ đến cứu cô.

“Đại ca, giờ này Ưng Nhãn cũng nên quay lại rồi chứ?” Hoa Nam Lang bỗng nghĩ tới điều này, hắn vội hỏi Lang Vương.


“Ừ, đúng là nên quay lại rồi,” Lang Vương cũng nói với vẻ lo lắng.

“Có phải đã xảy ra chuyện gì không, liệu kẻ kia có thể tìm tới nơi này không?” Hoa Nam Lang có chút lo lắng nói.

“Sẽ không, Ưng Nhãn rất kín miệng, trước giờ chưa từng có ai cạy được bất cứ thông tin hữu dụng gì từ miệng hắn, dù hắn thất bại cũng sẽ không khai ra chỗ này,” Đối với vấn đề này, Lang Vương vẫn rất tự tin.

Hoa Nam Lang nghe xong lời này mới cảm thấy yên tâm, hắn chậm rãi bước về phía Hứa Tình, lần này có thể thoải mái thưởng thức người đẹp này rồi.

“He he, chơi đùa với mỹ nhân xinh đẹp ở nơi dơ bẩn thế này mới càng thú vị,” Hoa Nam Lang không khỏi xoa tay.

Ngay khi hắn định duỗi tay chạm vào bộ ngực đầy đặn của Hứa Tình, bỗng một bóng đen bay qua đầu hắn, sau đó rơi rầm xuống đất.

Đám người Lang Vương kinh hãi, vội vã chạy qua xem thì trông thấy tay bắn súng tỉa Ưng Nhãn gãy hết chân tay, miệng và mũi chảy đầy máu tươi, cả người máu me be bét nằm im không nhúc nhích.

“Thủ đoạn quá tàn nhẫn,” Lang Vương bị dọa đến hít ngược một hơi.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện