“Anh mơ đẹp đấy, hay là chúng ta không đánh cược nữa.
” Hứa Tình sẽ không chiều theo mưu kế của Giang Thành, hai tay của cô khoanh trước ngực, nói bằng giọng lạnh lùng.
“Được, vậy đánh cược như thế cũng được.
” Giang Thành nghĩ có thể chiếm được món hời nào thì cứ chiếm đi, dù sao thì sau này anh vẫn còn rất nhiều thời gian, từ từ cua đổ người đẹp này.
“Thằng khốn, vậy mà mày còn ở đây ve vãn, tán tỉnh, coi tụi tao là không khí sao?” Mấy tên xăm trổ có thân hình lực lưỡng bò dậy từ trên mặt đất, vô cùng tức giận nhìn Giang Thành và Hứa Tình.
Đương nhiên bọn họ đã nghe được Giang Thành nói về phí đặt cược, trong lòng lập tức nổi giận.
Mấy người đàn ông xăm trổ cầm lấy băng ghế dài dưới đất, đập về phía đầu của Giang Thành.
Giang Thành dường như không nhìn thấy hành động của những người này, vẫn chăm chú nhìn Hứa Tình rồi nói: “Em đã nói thì không được đổi ý nhé.
”
“Cẩn thận!”
Trong lòng Hứa Tình thật sự lo lắng muốn chết cho Giang Thành, vậy mà đến lúc này anh vẫn còn quan tâm đến phí đặt cược, lỡ anh bị đánh chết thì cô phải làm sao đây.
Nhưng mà ngay khi băng ghế của bốn tên xăm trổ sắp đánh trúng Giang Thành, trong tay anh lại đột nhiên xuất hiện bốn cây kim màu bạc.
Giang Thành hất tay một cái thì chúng liền bay ra ngoài, trực tiếp đâm vào cổ của bốn người bọn họ.
Sau đó Giang Thành duỗi tay ra, ngoắc nhẹ thì bốn cây kim bạc đó lại quay trở về tay của anh, còn bốn tên xăm trổ lực lưỡng kia đột nhiên bị đứng hình ngay tại chỗ.
“Này…… Chuyện gì đang xảy ra?”
Bốn người đồng thời ném băng ghế trong tay xuống đất, sau đó cảm giác được một luồng khí nóng lan tỏa khắp thân thể.
Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể nóng như thiêu như đốt, thậm chí miệng và lưỡi cũng khô khốc đến mức không chịu nỗi.
“Nước, nước!”
Bốn người liều mạng tìm nước uống, nhưng mà ngay cả khi trong miệng đầy nước thì cơ thể của họ vẫn nóng đến mức không chịu nỗi.
Thậm chí hơi nóng trên người suýt chút nữa đã khiến cho quần áo trên người bọn họ bốc cháy.
Bốn người vội vàng cởi sạch quần áo trên người, không chừa lại một cái nào.
Chỉ thấy bốn người bọn họ đều giống như bị phỏng, đỏ lên một cách nghiêm trọng.
Người xem xung quanh đều sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Bốn người này lúc nảy vẫn còn rất tốt, tại sao lại đột nhiên cởi sạch quần áo, lại còn nóng như vậy?
“Thằng khốn, mẹ nó, mày dám hãm hại bọn tao.
” Tên xăm trổ cầm đầu lập tức phản ứng lại, chỉ vào Giang Thành rồi chửi rủa.
“Miệng vẫn còn hôi như vậy, nếu các người còn không tìm nước để ngâm toàn thân thì sẽ bị thiêu chết.
” Giang Thành lắc đầu một cách bất lực rồi nói.
“Con mẹ mày.
” Tên xăm trổ cầm đầu cảm giác thân thể của mình thật sự sắp bốc cháy, nhưng mà ở nơi này nước sông đều không có, phải tìm nước ở đâu để ngâm mình đây?
“Thu nước đồ ăn thừa đây, thu nước đồ ăn thừa đây!”
Cách đó không xa có xe chở nước đồ ăn thừa, vừa hét to vừa chạy về phía bên này.
“Nước, có nước…”
Người đàn ông xăm trổ nhìn thấy được dòng nước đang sóng sánh trong chiếc xe chở nước đồ ăn thừa, cũng không rảnh lo chuyện nước đồ ăn thừa dơ hay hôi, vội vàng lao thẳng về phía chiếc xe chở nước đồ ăn thừa.
Nếu bốn người này không phải có thân thủ mạnh mẽ thì không thể nào nhảy ba cái là có thể bay lên chiếc xe nước đồ ăn thừa, sau đó ngâm mình vào thùng chứa nước đồ ăn thừa.
“Thoải mái, quá thoải mái!”
Bốn tên xăm trổ lực lưỡng vẩy vùng trong xe nước đồ ăn thừa, vẻ mặt sảng khoái và đầy hưởng thụ, bộ dáng say mê không khác gì đang ngâm mình trong suối nước nóng.
Thậm chí cả bốn người họ còn đang dùng tay múc nước đồ ăn thừa trong xe để uống.
“Các anh làm gì vậy? Bị bệnh tâm thần à?”
Tài xế xe chở nước đồ ăn thừa cũng vội vàng chạy từ trên xe xuống, lập tức nổi giận khi chứng kiến cảnh bốn người này đột nhiên cướp nước đồ ăn thừa của mình để uống.
Mẹ nó, đã gặp qua giựt tiền, cướp sắc, bây giờ ngay cả nước đồ ăn thừa cũng muốn cướp sao? Trên đời này còn có luật pháp không?
“Thằng nhóc thối tha, dám hãm hại bố mày.
” Người đàn ông xăm trổ phẫn nộ chỉ và Giang Thành mà chửi rủa, sau đó muốn đứng dậy từ trong thùng nước đồ ăn thừa.
Nhưng mà anh ta vừa mới đứng lên, những chỗ không được ngâm trong nước đồ ăn thừa lại bắt đầu nóng rực lên, anh ta đành phải ngâm người trong thùng nước đồ ăn thừa một lần nữa.
“Đừng kích động, các người phải ngâm trong đó một ngày một đêm mới có thể tốt hơn.
” Giang Thành thản nhiên nói, sau đó cùng Hứa Tình rời khỏi đây.
“Tên lưu manh, sớm muộn gì bố mày cũng giết chết mày.
” Tên xăm trổ cầm đầu vừa mắng vừa múc nước đồ ăn thừa lên uống một hớp.
“Thế nào bà xã? Có phải bọn họ thật sự chạy tới uống nước đồ ăn thừa rồi phải không?”
Giang Thành đắc ý nói với Hứa Tình.
“Ừm, vậy thì sao?” Hứa Tình hỏi Giang Thành.
“Anh thắng rồi, hai chúng ta đã đánh cược, em quên mất rồi.
” Giang Thành nhíu mày nói với Hứa Tình.
“Chúng ta có đánh cược sao? Sao em không nhớ rõ chúng ta có đánh cược vậy?” Hứa Tình tỏ vẻ khó hiểu nhìn Giang Thành rồi nói.
“Em……”
Giang Thành nhất thời không nói nên lời, anh cũng biết rõ vợ mình đang định chơi xấu.
“Em làm sao, anh có nhân chứng sao? Có chứng cứ sao?” Hứa Tình đắc ý nhìn Giang Thành.
Giang Thành thở dài một cách bất đắc dĩ, quả thật là anh không có cái gì, nếu vợ anh anh không muốn thừa nhận thì anh cũng không còn cách nào.
Hứa Tình nhìn bộ dạng bất đắc dĩ của Giang Thành thì trong lòng cũng cảm thấy buồn cười.
Trước kia cô chưa từng có ý nghĩ trêu chọc Giang Thành, nhưng gần đây cô phát hiện càng trêu chọc Giang Thành thì càng cảm thấy thú vị.
Dù sao cũng chỉ là hôn lên mặt, cũng không phải là vấn đề gì to tát.
Hứa Tình nghĩ xong thì nhanh chóng ghé sát vào Giang Thành, muốn hôn nhẹ một chút lên mặt Giang Thành như chuồn chuồn lướt nước, như vậy thì không tính là cô thất hứa.
Nhưng mà ngay lúc Hứa Tình muốn hôn lên má Giang Thành thì anh bỗng nhiên quay đầu qua, đôi môi đỏ mọng của Hứa Tình hôn trúng miệng anh.
“Ha ha, vẫn bị anh bắt được nhé, đã hôn môi rồi.
” Giang Thành lập tức đắc ý cười nói với Hứa Tình.
“Anh thật đáng ghét!”
Hứa Tình lập tức vươn tay đánh Giang Thành một cái, lúc này cô mới nhận ra, hóa ra vừa rồi Giang Thành chỉ là đang giả vờ, cố ý chờ mình hôn anh thì anh mới quay đầu qua để cô hôn lên môi anh.
“Làm sao vậy? Em được phép tính kế anh nhưng lại không cho anh tính kế em sao?”