Ở đây diễn ra một buổi tỏ tình lớn long trọng như này, đương nhiên thu hút không ít ánh mắt của người qua đường.
“Mọi người nhìn xem, anh ấy không phải là con trai của tập đoàn lớn nhất nhì thành phố Lư Dương, Quý công tử Quý Triết hay sao? Ôi đẹp trai quá!”
“Phải là người phụ nữ như thế nào mới có thể khiến công tử chỉ đứng sau nhà họ Phương tỏ tình long trọng như thế này? Ui ghen tỵ quá đi mất.”
Không ít cô gái ở chỗ này nhận ra Quý Triết, bởi vì Quý Triết là top model của tạp chí người mẫu nam của công ty nhà mình, không ít cô gái đều đã xem qua chương trình người mẫu của anh ta.
Một người đàn ông như Quý Triết, có gia thế hiển hách ở thành phố Lư Dương, bộ dáng lớn lên lại đẹp trai như thế, sẽ chẳng có cô gái nào có thể cự tuyệt được anh ta.
“Giang Thành, chúng ta đi.”
Hứa Tình khoác tay Giang Thành, chuẩn bị đi vòng qua người đàn ông đột ngột xuất hiện trước mặt này.
Giang Thành cũng nhận ra, theo như lời tên đàn ông này nói, thì anh ta hẳn ;à bạn trai cũ rất lâu về trước của Hứa Tình.
Quả thực, thời đại học, Quý Triết và Hứa Tình đã từng yêu nhau.
Chẳng qua thì lúc Hứa Tình nói lời chia tay, Quý Triết liền đi thủ đô, không hề quay lại.
Thật không ngờ, bây giờ anh ta đã trở về.
“Hứa Tình, em đừng đi vội như thế, tốt xấu gì thì trước đây chúng ta cũng đã từng là người yêu mà.” Quý Triết trực tiếp tiến lên phía trước ngăn Hứa Tình và Giang Thành lại, cười mà lại như không cười, nói.
Hứa Tình lạnh lùng nhìn Quý Triết, trầm giọng nói, “Quý Triết, chúng ta đã chẳng còn quan hệ gì cả, tôi cũng không muốn gặp anh, tránh đường!”
Quý Triết vừa muốn mở miệng nói cái gì đó, Giang Thành liền lập tức tiến lên trước một bước, đem Hứa Tình bảo vệ ở sau lưng, nói, “Thật ngại quá, vợ tôi bảo anh tránh đường.”
Quý Triết quan sát Giang Thành một chút, lập tức khinh miệt cười một tiếng, nói, “Vợ anh? Giang Thành, thứ cho tôi đây nói thẳng, loại rác rưởi như anh, xứng với Hứa Tình sao?”
Sau khi Quý Triết quyết định từ thủ đô trở về, đã sớm điều tra tình hình hiện tại của Hứa Tình, anh ta biết Hứa Tình không phải là kết hôn thật, mà chỉ tìm một y tá ở bệnh viện về làm người ở rể, một cô nhi, ở trong bệnh viện làm nam điều dưỡng hầu hạ người khác, người như thế sao có thể xứng làm đối thủ cạnh tranh của anh ta được.
Anh ta đương nhiên cũng biết, Hứa Tình và Giang Thành chỉ là một hôn nhân hình thức mà thôi, điều này trong lòng Hứa Tình còn rõ ràng hơn anh ta, cho nên anh ta mới đến tìm cô, chuẩn bị cùng Hứa Tình nối lại tình xưa.
“Anh ấy là chồng của tôi, không phải là đồ rác rưởi trong miệng của anh.” Hứa Tình khó chịu nhìn Quý Triết nói, “Anh cảm thấy khi ấy anh làm ra chuyện như vậy, tôi vẫn còn có thể tiếp tục ở bên cạnh anh nữa sao?”
“Tình Tình, chuyện ngày trước quả thật là lỗi của anh, nhưng anh đã biết sai rồi, mà em thời gian dài như vậy cũng chưa kết hôn, không phải là vì trong lòng vẫn không thể quên được anh sao?” Quý Triết tự tin vừa cười vừa nói.
Nháy mắt, ký ức của Hứa Tình như quay trở lại hồi còn học đại học.
Hồi ấy, Hứa Tình và Quý Triế, hai người bọn họ đều là thành viên của Hội học sinh, thành tích học tập xuất sắc, được mệnh danh là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh, Hứa Tình khi đó cũng thực sự muốn ở bên cạnh Quý Triết.
Thế nhưng ngày tốt nghiệp đại học năm ấy, Hứa Tình bắt gặp Quý Triết thân mật cũng với một cô gái khác ở trong phòng học, hai người bọn họ đều không có mặc quần áo, ở trong phòng học làm ra loại chuyện đáng xấu hổ đó.
“Tình Tình, tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, em nghe anh giải thích.” Quý Triết vội vàng nói với Hứa Tình.
Hứa Tình không nghe, lắc đầu chạy một mạch ra khỏi phòng học, cô không thể tin được, người đàn ông mà mình muốn gửi gắm cuộc đời lại có thể làm ra loại chuyện như vậy.
Giây phút đó, cảm giác trong lòng Hứa Tình, chỉ có buồn nôn, chưa bao giờ cảm thấy buồn nôn như lúc này.
Hôm sau, cô liền biết tin, cô gái kia là người thủ đô, Quý Triết vì muốn trèo lên cành cao thủ đô, mới cùng cô gái ở bên nhau.
Từ lần đó trở về sau, Hứa Tình không còn tin vào đàn ông nữa, thậm chí chỉ vừa nghĩ đến chuyện tiếp xúc thân mật với đàn ông thôi, cô liền cảm thấy buồn nôn.
Chính vì như thế, cô mới tìm một người đàn ông ngoan ngoãn nghe lời kết hôn hình thức, cũng chỉ để chặn miệng người đời mà thôi.
Nhớ đến chuyện ngày trước, tâm trạng của Hứa Tình lập tức tụt dốc không phanh, cô thật sự không muốn nghĩ đến chuyện ngày trước nữa.
Nhưng sự xuất hiện của người đàn ông này, khiến cô không thể khống chế được mà bất giác nhớ đến những chuyện xưa kia.
Hứa Tình hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm trạng, cười lạnh nhìn Quý Triết nói, “Quý Triết, anh cũng quá tự mình đa tình rồi đấy.
Tôi xem anh bây giờ trở về, hẳn là bị cô gái thủ đô kia đá, không còn nơi nào để đi, nên mới quay về tìm tôi đúng không?”
Một câu của Hứa Tình khiến nét mặt Quý Triết thay đổi hoàn toàn.
Quả đúng là như vậy, anh ta mấy năm nay đều là ở cùng một chỗ với cô gái thủ đô kia.
Vốn dĩ anh ta còn tưởng rằng chỉ cần dựa vào tiểu thư của gia đình lớn ở thủ đô là có thể phất lên như diều gặp gió..
Thế nhưng không ngờ, cô gái thủ đô kia chỉ muốn chơi đùa cùng anh ta mà thôi.
Bây giờ đã chơi chán, liền trực tiếp dùng một chân đá văng anh ta ra.
Sau khi bị đá, Quý Triết lại nghĩ đến Hứa Tình, cảm thấy một cô gái đơn thuần như Hứa Tình vẫn tốt hơn, nên mới quay trở về tỏ tình với Hứa Tình.
Nhìn thấy biểu cảm của Quý Triết, Hứa Tình biết mình đã nói trúng, cô cười lạnh nói, “So với chồng tôi, anh ngay cả một cái móng tay cũng chẳng thể nào sánh bằng.”
Dứt lời, Hứa Tình muốn rời đi.
Thế nhưng Quý Triết bị lời này của Hứa Tình làm cho tức nghẹn họng, khó chịu giống như ăn phải phân.
Anh ta nào đã từng phải chịu nỗi uất ức nào như này.
Vì thế anh ta lập tức phái bảo vệ chặn Hứa Tình và Giang Thành lại.
“Hứa Tình, em muốn đi cũng được, để anh đưa em đi.
Anh không nhìn thấy xe của em đỗ ở đây.
Anh ta mà đưa em đi, thì chắc cũng chỉ có thể dẫn em chen lấn chen xe buýt thôi.” Quý Triết vẻ mặt miệt thị nhìn Giang