Ầm!!
Đột nhiên, có một thanh kiếm màu đỏ bất ngờ đánh úp đến, đánh thẳng vào Hàn Tam Thiên!
"Phanh!"
Một tiếng nổ lớn, hai người Hàn Tam Thiên và Ngao Quân không khỏi bị một cỗ sức mạnh kỳ lạ rất lớn khiến họ văng ra, cả người Ngao Quân trực tiếp bị đầy lùi mấy bước, tuy rằng tình huống của Hàn Tam Thiên tốt hơn, chỉ lui hai bước, nhưng mà, cánh tay đang nắm lấy ngọc kiếm cũng hơi run run lên.
Bên trong cánh cửa, lúc này có một bóng đen đang đứng ở chỗ đó.
Bởi vì không có ánh sáng, nên không thể nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn, cũng không thể nhìn thấy rõ bóng dáng của hắn, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của hắn.
Nhưng hình dáng này, cũng chỉ là một người, mặc một chiếc áo choàng, không hơn không kém.
Vừa mới đi đến, mùi máu tanh trong phòng kia càng ngày càng nồng nặc, thậm chí, còn phát ra mùi hôi thối, khiến cho người ta không nhịn được mà có cảm giác buồn nôn.
Hàn Tam Thiên cố gắng nhịn lại cảm giác này, đôi mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào bóng đen kia.
Một đòn tấn công vừa rồi, đến tận bây giờ Hàn Tam Thiên vẫn còn chưa đúng vẫn, bởi vì sức lực của đối phương thật sự là quá lớn, thế mà có thể lấy sức lực của bản thân, trực tiếp áp chế được cả mình và Ngao Quân, cùng lúc ấy cũng có thể khiến mình bị thương.
Từ lúc tiến vào trong điện, Hàn Tam Thiên chưa bao giờ gặp được cao thủ như thế này.
Đương nhiên là Ngao Quân cũng không tốt hơn bao nhiêu, trực giác nói cho hắn ta biết, bóng đen ở trước mặt này, hắn ta không quen, càng không thể nào là người của hải vực Vĩnh Sinh.
Nhưng một đòn vừa rồi, hắn ta thế mà lại bị nội thương, nếu như người kia là kẻ địch, rõ ràng là tình huống của Ngao Quân là rất đáng lo ngại.
"Ngươi là...."
Ngao Quân suy nghĩ một chút, gom góp dũng khí rồi hỏi.
"Thanh kiếm này, sao ngươi có được nó?"
Ở cửa, lúc này bóng đen đã hơi hơi mở miệng nói, ngay lập tức một giọng nữ vô cùng lạnh lẽo đã tràn ngập khắp căn phòng. Mặc dù điều kiện ánh sáng không tốt, Hàn Tam Thiên hoàn toàn không thể nhìn thấy ngũ quan của nàng ta, nhưng anh lại có thể cảm nhận được một cỗ ánh sáng vô cùng lạnh lẽo đang nhìn trực tiếp vào thanh ngọc kiếm trong tay anh.
Nàng ta hỏi thanh kiếm này để làm gì?
Hàn Tam Thiên không nhịn được mà cảm thấy nghi ngờ, thanh ngọc kiếm này, là bản thể của Xi Mộng, chính là vũ khí mà anh lấy được ở thế giới Hiên Viên, tại sao khi đến thế giới Bát Phương rồi, đột nhiên lại có người cảm thấy hứng thú với thanh ngọc kiếm này được chứ?
Ngoại trừ cái vong linh đã chết kia, còn ai có thể cảm thấy hứng thú với nàng ta được chứ?
Nhưng mà, chính mình đã từng gặp qua nàng ta, và người ở trước mặt anh, hoàn toàn là hai người khác nhau.
Hay là, đó là Xi Mộng?
Nhưng suy nghĩ này cũng chỉ chợt lóe qua trong đầu Hàn Tam Thiên mà thôi, bởi vì lúc này Xi Mộng hẳn là còn đang ở thế giới Hiên Viên, cho dù có đến thế giới Bát Phương, thì một cái khí linh như nàng ta, sao có thể có thực lực mạnh mẽ như vậy được!
"Cô là ai?"
Hàn Tam Thiên nhướng mày, lạnh giọng hỏi.
"Ta, đang, hỏi, ngươi, sao, ngươi, có, được, nó!"
Một câu nói ngắn ngủi, nhưng giọng điệu của nàng ta như là tức giận đến mức cặn chặt răng, rõ ràng, là nàng ta đang vô cùng tức giận, mà ngay khi vừa dứt lời, bỗng nhiên Hàn Tam Thiên cảm nhận được có một cỗ sức mạnh rất lớn, thậm chí đây là một cỗ áp lực lớn đến mức từ trước đến nay anh chưa bao giờ gặp phải, đột nhiên hướng thẳng về phía anh.