"Đây là..."
"Đây là gì vậy?"
"Tên này.."
Lúc mọi người đang bị hai nguồn lực lượng kia đè áp bỗng nhiên cảm thấy một cỗ áp lực rất mạnh đánh úp tới, bởi vì cách rất gần, có người thậm chí cảm thấy được cỗ áp lực này còn khủng bố hơn với hai vị chân thần đang ở giữa không trung kia.
Đó là một loại áp lực gây cho người ta cảm giác không gi sánh được, phảng phất như muốn lặc xuống cổ của người khác, khiến cho những người xung quanh ngay cả thở thôi cũng cực kỳ khó khăn.
Một vài người có tu vi cao cũng cảm nhận được sự cường đại của cỗ áp lực này, trong lúc chém giết mồ hôi trên trán rơi xuống không ngừng.
Mọi người đều quay đầu nhìn lại nơi phát ra cỗ áp lực kia, nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối.
Hàn Tam Thiên của lúc này giống như một pho tượng chân thần, lấp lánh kim quang, còn có hồng hỏa và tử điện quấn quanh, càng đáng sợ hơn là xung quanh Hàn Tam Thiên gió ầm ầm mây cuồn cuộn, cát đá trên mặt đất bị cuốn bay lên mù mịt một vùng, một chuỗi văn tự màu vàng đang quay quanh thân thể anh, chậm rãi lưu chuyển.
"Đây là lực lượng của chân thần sao?" Có người run rẩy nói, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Những người khác cũng câm nín biến sắc, bị cổ lực lượng này làm cho khiếp sợ vạn phần.
"Ta thao, thật mạnh, thật mạnh mẽ quá, ông đây yêu người chết mất thôi, ông thật muốn uống máu của ngươi, thừa dịp hiện tại mau nuốt thần chi tâm luôn đi." Nhân sâm oa ở trong ngực Hàn Tam Thiên vội vàng la lên.
Hàn Tam Thiên cười cười, hai tay mạnh mẽ co rụt lại, thiên hỏa cùng nguyệt luân đồng thời buộc chặt lại với nhau, dùng trạng thái của bát quái vừa tương sinh vừa tương khắc nhau. Ngay sau đó, ngọc kiếm đang ở trước mặt Hàn Tam Thiên điên cuồng xoay tròn.
Hàn Tam Thiên xoay người, nâng hai tay lên đồng thời kim quang trên cánh tay hóa thành cánh cung, kim quang trên cánh tay phải hóa thành dây cung, ngọc kiếm bay ra tới trước mặt Hàn Tam Thiên, ngoan ngoãn co lại hóa thành tên, thiên hỏa nguyệt luân cũng đột nhiên hóa thành hai thanh kiếm.
"Phá!"
Xoát!
Một kiếm bay vọt lên trời, cộng thêm thiên hỏa và nguyệt luân mang theo thần mang hoàng kim hình thành ba đạo kim quang đột nhiên đánh về hướng bốn đạo Hiên Viên Kiếm của Lục Nhược Hiên.
Những người đứng ngay trên đường ba đạo kim quang này bay tới đều bị uy áp chấn cho đứng không vững.
Ầm!
Một tiếng nổ rằm trời, hai cổ năng lượng đột nhiên gặp nhau.
Sắc mặt của Lục Nhược Tâm hơi trầm xuống, trên tay dùng sức trực tiếp thu lại năng lượng đang sắp cắn nuốt hồng lục quang của Vương Hoãn Chi, xoay người lại toàn lực chống lại ba đạo kim quang của Hàn Tam Thiên đích.
Hai quang mang hoàn toàn va vào nhau, mũi của ngọc kiếm đang ở giữ bầu trời đột nhiên đình trệ.
Quang mang tỏa ra càng mãnh liệt, từ mũi kiếm hình thành những tia kim quang như lửa, khiến cho người khác nhìn đến ngây ngẩn.
"Mạnh, mạnh, mạnh quá!" Không biết là ai đã hô một tiếng.
Giây tiếp theo, giữa không trung đột nhiên vang một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ngọc kiếm được hào quang bao quanh vẫn luôn yên lặng bất động đột nhiên mạnh mẽ phóng tới.
Ầm!
Lại một tiếng nổ vang lên, thoạt nhìn hai đạo quang mang này có thực lực ngang nhau nhưng vào lúc này thế cân bằng bỗng nhiên bị ngọc kiếm công phá.
Oành!
Quang mang mà Lục Nhược Tâm đang duy trì đột nhiên tan ra, bốn đạo thân ảnh của Lục Nhược Tâm cũng đồng thời khẽ run lên, ngay sau đó, bốn đạo chân thân nháy mắt biến mất trong không khí, mà Lục Nhược Tâm đang ở phía sau bốn đạo chân thân ước chừng hơn mười thước đang cắn chặt môi, một dòng máu chảy theo tay trái cầm Hiên Viên Kiếm giấu ở sau lưng