Trong đại viện đã chất đầy thi thể, máu tươi bắn khắp nơi, người còn sống đều liên tục kêu thảm thiết, cảnh tượng giống như luyện ngục.
Những tiếng thét chói tai liên tục vang lên trong chính điện.
Hơn mười nam nhân trẻ tuổi của Phù gia bị gông lại chung một chỗ, trên chân bị xiềng bởi dây xích thật dài.
Hơn ba mươi nữ nhân của Phù gia bị trói lại ở phía bên phải, tóc tai bù xù, quần áo không chỉnh tề, gương mặt của họ đều không còn một giọt máu, biểu tình sợ hãi thất kinh.
Phù Thiên đang ngồi trên thượng vị trong chính điện, cả người thất hồn lạc phách, còn đâu phong thái của trưởng tộc của tam đại gia tộc ngày đó.
Vào lúc này, một gã đàn ông cường tráng dùng một sợi dây thừng kéo một đám người trẻ tuổi của Phù gia đi ra, vẻ mặt đầy khinh thường, ngay cả liếc cũng không thèm liếc Phù Thiên lấy một cái: "Lão già Phù Thiên, Đông môn chúng ta đếm đủ số lượng rồi, lão tử đi đây."
Đột nhiên một trưởng lão của Phù gia từ phía sau đuổi theo, nhìn đứa con của mình cũng bị trói trong đám người bị lôi đi kia, ông cầu xin nói: "Đông Lâm đ*o nhân, không phải ngài nói ngài trên danh sách của ngài chỉ có bảy người thôi sao? Nhưng... nhưng ngài bắt ít nhất hơn mười người rồi, vậy ngài có thể thả con gái của ta ra không?" "Tránh ra!" Đông Lâm đ*o nhân nâng chân lên trực tiếp đá ông ta ngã lăn ra đất, sau đó cả giận nói: "Lão tử muốn bắt bao nhiêu người thì bắt bấy nhiêu người, ngươi cũng xứng đưa ra yêu cầu với ông đây à? Lão tử xem trọng con gái của lão đó là do nữ nhân nhà ngươi có phúc khí, cút ngay cho ta."
Nói xong, hắn mũi gian hừ lạnh một tiếng, lôi kéo phía sau phù người nhà liên nghênh ngang mà đi.
Trưởng lão kia gia tuyệt vọng nhìn Phù Thiên, Phù Thiên lại quay đầu sang một bên, làm như không nhìn thấy gì.
Với tình cảnh hiện giờ của Phù gia, cho dù có nhìn ông ta, ông có thể làm gì đây? "Lão già Phù Thiên, con mẹ nó ông vẫn có thể chịu được à, bọn ta đã đối xử với Phù gia ông như vậy rồi mà ông còn có thể xem như không thấy, một lời cũng không nói, coi như ông lợi hại, chúng ta đi." Một đám nam nhân đang trói người Phù gia ở bên cạnh cười nhạo. "Vốn dĩ theo ý của chủ nhân nếu ngươi dám phản kháng thì chúng ta sẽ tìm lý do giết sạch cả nhà ngươi, nhưng ngươi quả thật rất biết cách làm rùa đen rút đầu, chúng ta sẽ còn có ngày gặp lại, bọn ta đi đây." Đám người kia trói không ít thiếu nữ của Phù gia cũng lên tiếng châm chọc, sau đó bọn họ trực tiếp kéo một nhóm nữ tử của Phù gia rời đi.
Nhìn những thiếu niên thiếu nữ bị lôi đi, nhóm trưởng lão của Phù gia gào khóc không thành tiếng, trong những người bị trói mang đi kia phần lớn đều là con của bọn họ.
Lúc trước các nàng đều là người ăn trên ngồi trước, là công tử cùng tiểu thư của Phù gia, hiện giờ phải trở thành nô lệ của người khác. "Con mẹ nó." Phù Thiên nện một quyền thật mạnh lên ghế, mặc dù trong lòng ông ta cũng vô cùng tức giận, nhưng ông cũng không dám thể hiện ra cho bọn người kia thấy, nghẹn khuất bao nhiêu chỉ có chính ông ta biết.
Từ sau khi trở về kỳ thật Phù Thiên đã đoán được cục diện ngày hôm nay.
Phù gia mất đi vị trí trong tam đại gia tộc, tất nhiên cũng hoàn toàn thất thế, các đại gia tộc khác cũng tuyệt đối sẽ không chừa... chút mặt mũi nào cho Phù gia, tùy ý tìm một cái cớ liền có thể xông vào trong Phù gia của ông ta, đốt giết đánh cướp không chuyện tàn độc nào không làm.
Mà lúc này nếu Phù gia dám có một chút ý niệm phản kháng nào, kết quả không nghĩ cũng đã biết.
Nếu làm vậy chẳng qua cũng chỉ là tiếp tay cho những kẻ đó tìm được lý do để tàn sát Phù gia, còn tất cả những gì Phù gia phải đối mặt, có khả năng lớn nhất là họa diệt môn. "Phù Thiên, ngươi hãy nhìn xem, ngươi hãy nhìn đi, đây là cách người dẫn dắt Phù gia sao, đây là những gì mà mỗi ngày người đều hứa sẽ làm cho Phù gia trở nên phong quan vô hạn, nhưng cuối cùng thì sao? Kết quả như vậy sao?" Có trưởng lão rốt cuộc nhịn không được tức giận lớn tiếng chấp vấn Phù Thiên. "Ha ha ha, hiện giờ Phù gia chúng ta đã trở thành thịt trên thớt, người người xâu xé, Phù Thiên, người thân là tộc trưởng, tội nghiệt này ngươi khó tránh khỏi." "Nói đúng vậy, Phù Thiên, ngươi xuống đài đi, Phù gia không cần ngươi người như thế dẫn dắt." "Có người luôn luôn tự cho mình là đúng, bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng lại đầy Phù gia chúng ta vào hố lửa."
Nhóm trưởng lão của Phù gia tức giận mắng chửi không ngừng, đối với việc Phù Thiên để Phù gia trở nên nông nỗi này, hiển nhiên bọn họ đều