Lão giả mặc đồ xanh lập tức kinh hãi. Lão ta rõ ràng nhìn chòng chọc Hàn Tam Thiên, nhưng tên kia lại đột nhiên biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt xuất thần đó, lão ta đột cảm giác một trận gió lạnh đánh tới, vừa nhấc mắt, một bóng đen đã giết đến. Lão ta chỉ có thể vội vàng ứng phó, dưới chân cũng không ngừng rút lui. Có điều dù sao cũng là người thượng cảnh Tru Tà, mặc dù có hơi chật vật, nhưng nâng quyền trượng đầu lâu trong tay lên, một tia ánh sáng xanh lập tức trực tiếp ngăn lại Hàn Tam Thiên, thừa dịp khe hở này, lúc này lão ta mới ổn định thân hình.
Nhưng ngay thời điểm lão vừa muốn thở một hơi, đột nhiên, một màn khiến người ta trợn mắt hốc mồm đã xảy ra. Một bóng đen nữa lại lần nữa hiện lên, đánh đến.
Bốp!
"Một tát này là thay mẹ ông đánh ngươi, dạy ông phải tôn trọng phụ nữ."
Bốp!
"Một tát này là thay cha lão đánh lão, dạy ngươi không muốn được giúp đỡ kẻ xấu."
Bốp!
"Một tát này là thay con lão đánh, dạy ngươi không được là việc xấu đoạn tử tuyệt tôn."
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Lão giả lúc đầu nhìn như ổn định, lại dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người bị một bạt tai của bóng đen kia rồi lại một bạt. Liên tiếp mấy cái tát liên tục khiến hiện trường lặng ngắt như tờ, nghe được cả tiếng kim rơi. Một đám người đều trợn mắt hốc mồm. Lão giả thế nhưng là cao thủ thượng giai Tru Tà, nhưng lúc này lại bị người đánh giống như cháu trai, một cái tát mạnh mẽ. Lão ta lùi lại mấy bước, theo bàn tay kia lắc trái lắc phải, lúc này cho dù đã dừng lại, vẫn không khỏi theo quán tính lắc thêm mấy lần. lão ta ngây người một lúc, chỉ cảm thấy hai bên mặt mình nóng bỏng đau nhức, khuôn mặt xương xẩu lúc này đều sưng lên.
Ngưng Nguyệt và một đám đệ tử Bích Dao cung đều nhìn ngây người. Các nàng sao có thể nghĩ được, người đeo mặt nạ trên mái hiên vừa rồi còn bị mình tức giận mắng to, vậy mà còn có thể cản lại công kích của lão già, đồng thời... còn ngông cuồng tát lão mấy cái như thế.
“Haizz, tôi tìm không ra được lý do không đánh ông." Hàn Tam Thiên có hơi đưa tay, nhìn thoáng qua, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ngươi... Ngươi. Ngươi dám tát lão phu?" Lão ta tức giận đến thân thể khẽ run. Hàn Tam Thiên dùng loại phương thức này đánh lão, kia còn khó chịu hơn là giết lão ta.
"Lão thất phu, đánh ông thì sao?" Hàn Tam Thiên mỉm cười, tiếp đó hét lớn xuống dưới núi: “Phù Mãnh, giữ vững cho tôi. Hôm nay đám người này, một người cũng đừng mong sống được xuống núi."
Cuồng! Ngông cuồng không còn giới hạn! Ngông cuồng đến mức người khác giận sôi!
Hai người, đơn đấu đại quân bảy mươi nghìn người? Còn ý đồ muốn kẻ khác không ai còn sống?! Loại lời này nói ra, thật sự sẽ chọc cho người khác bật cười. Nhưng lúc này, cũng không ai dám cười. Cao thủ thượng giai Tru Tà đều bị hắn đanh như con trai, điều này nói rõ, tu vi kể trước mắt này cũng không thấp. Có điều, cho dù không thấp, kiến cũng có thể cắn chết voi. Đối phương thế nhưng có bảy mươi nghìn người, mà lại càng có không ít cao thủ!
Phúc Gia tức giận quát một tiếng: “Mẹ chứ, giết cái tên chỉ biết đánh rắm này cho ta. Nếu ai giết được hắn, tất cả nữ đệ tử Bích Dao cung đều là của hắn, đồng thời, trọng thưởng trăm vạn