Soat!!!
Tất cả mọi người lập tức ngồi xuống.
Hàn Tam Thiên cười khổ, lắc lắc đầu, bỏ một ít thạch anh xuống bàn, dẫn đám người của Mặc Dương định rời đi.
Hắn vừa định đi, đám người trong tửu lầu cũng định đi theo, nhưng bị ánh mắt của Hàn Tam Thiên trừng trừng nhìn nên chỉ đành dừng lại.
Chỉ là vừa bước ra khỏi tửu lầu lập tức có một vài hình bóng đi theo, ngang ngạnh mà xông tới.
Nhìn thấy Giang Bắc Thất Quái, Hàn Tam Thiên bất giác chau mày lại.
“Có chuyện gì sao?"
“Hàn đại hiệp, tại hạ là Đại Bình Thiên, lúc nảy cảm ơn vì người đã ra tay cứu giúp mới không trở thành trò cười trong thiên hạ, còn nữa, nếu như không có người ra tay đánh đuổi đám người của Trần Thế Dân, thất muội của ta, càng không biết sẽ bị kẻ ác ức hiếp như thế nào, mặt dù ánh mắt của người hàm ý không cho phép bọn ta đi theo nhưng người có ơn với ta, chúng ta đương nhiên phải báo đáp, vì vậy chúng ta mới to gan chạy ra đây" Dứt lời, Đại Bình Thiên cúi thấp đầu xuống đất, đồng thời kéo Tử Tình đứng ra.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên, hơn nữa lại gần như vậy, gương mặt xinh đẹp của cô tràn đầy vẻ ngượng ngùng và xấu hổ, mặt đỏ bừng lên, cúi gằm mặt xuống, ngại ngùng lướt nhìn Hàn Tam Thiên.
Người bản thân yêu mến, đột nhiên vô tình lại trở thành ân nhân cứu mạng của mình, trong hoàn cảnh như vậy, đối với Tử Tình mà nói, giống như trong giấc mơ, mãi mãi không thể nào quên được.
“Không cần ngại" Hàn Tam Thiên gật đầu rồi nhìn đám người của Mặc Dương, lập tức muốn rời đi.
1
“ Bắc Giang Thất Quái ta mặc dù có tướng mạo xấu xí, nhưng hành tẩu giang hồ xưa nay luôn lấy chữ nghĩa đặt lên hàng đầu, Hàn đại hiệp có ân với bọn ta, chúng ta cũng ngưỡng mộ Hàn đại hiệp lâu nay, nếu như Hàn đại hiệp không chê, xin hãy cho chúng tôi đi theo, bảy huynh muội chúng tôi sẽ cung cúc tận tụy, chết cũng không từ nan.
"
Trong lòng Thất quái cũng vô cùng yêu mến thất muội Tử Tình của mình.
Có lẽ bởi vì cô ta chính là em út trong Thất quái, hoặc có lẽ cô là người duy nhất có tướng mạo xuất chúng trong thất quái bọn họ, tóm lại đều là ý nguyện của thất muội, đương nhiên muốn tạo cơ hội cho muội ấy.
Huống hồ Hàn Tam Thiên tài giỏi như vậy, vả lại còn giúp đỡ hắn, điều này khiến hắn bái phục.
Hàn Tam Thiên nhíu chặt mày, thật ra không phải hắn không muốn thu nhận thêm đồ đệ, nhưng trước mắt vẫn còn chưa tìm thấy đám người giang hồ Bạch Hiểu Sinh và Phù Mãng, hắn đương nhiên không thể nhận thêm người, hơn nữa tất cả những
chuyện này trước đây đều do đám người Phù Mãng làm, Hàn Tam Thiên đã giao cho bọn họ trách nhiệm này, đương nhiên không muốn can dự vào.
Đây chính là nguyên nhân căn bản mà Hàn Tam Thiên từ chối đám người ở trong tửu lầu.
Quá can thiệp vào quyền lực của người khác chỉ khiến bản thân mất tập trung, cũng không thể phát huy được năng lực của người đảm nhiệm chức vụ đó.
+]
Đối với một tổ chức như vậy, đối với một bang phái cũng phải như vậy.
“Hàn đại hiệp, chẳng lẽ liên minh đã bị thủ tiêu rồi sao?"Lúc này, Liễu Sa đứng bên cạnh nhìn thấy Hàn Tam Thiên do dự không nói nên lời, vì vậy bèn to gan nói.
Câu