“Chỉ là để người nhìn rõ thực tế mà thôi.
Đối Với Hàn Tam Thiên, cả tài lẫn tướng mạo người đều thua ta, đối với Hàn Niên mà nói, sự sung túc sau này của ta đối với nó cũng sẽ hơn ngươi.
"
“Nếu ta là người, cho dù chỉ còn sót lại một chút lý trí, một chút lương tâm, sẽ không giả Và làm ngơ mà không thấy, ta sẽ ngoan ngoãn lập tức rút lui" Lục Nhược Tâm điềm đạm lên tiếng.
“Nhưng mà dù gì Lục gia và Phụ gia cũng là chỗ thân quen, chúng ta khi nhỏ cũng đã từng chơi với nhau, ta xem người như chị em, hay là như vậy, ta muốn Hàn Tam Thiên đường đường chính chính cưới ta làm vợ, ta làm lớn người làm nhỏ, người thấy thế nào?"
“Chuyện này người không nên hỏi ta, người người nên hỏi chính là Hàn Tam Thiên" Tô Nghênh Hạ hiểu rõ ý đồ của Lục Nhược Tâm, nếu như không phải Hàn Niên đang nằm trong tay cô ta, thì Tô Nghênh Hạ lập tức muốn chửi cô ta là đồ chó cái chuyên đi làm chuyện ác.
Sắc mặt Lục Nhược Tâm đột nhiên lạnh đi, nếu như Hàn Tam Thiên đồng ý, sao cô ta lại làm ra những chuyện như vậy.
“Hỏi Hàn Tam Thiên sao?" Lục Nhược Tâm nở một nụ cười lạnh, trong tay cô ta đột nhiên cử động, bức tranh kia liền lập tức thay đổi, liền xuất hiện cảnh lúc Hàn Tam Thiên đối đầu với các thú.
Ác thú nuốt Hàn Tam Thiên vào bụng, Lục Nhược Tâm liền liếc nhìn Tô Nghênh Hạ, trong ánh mắt Tô Nghênh Hạ lập tức xuất hiện sự lo lắng và sợ hãi, cô ta liền cười: " Ta cũng muốn hỏi, nhưng vấn đề là! "
“Hàn Tam Thiên đã bị ác thú nuốt chửng, bản thân hắn đang gặp nguy hiểm, còn tâm tư nào mà trả lời câu hỏi của ta chứ?"Dứt lời, liền đưa mắt nhìn Tô Nghênh Hạ.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên đang gặp phải tình cảnh như vậy, Tô Nghênh Hạ vô cùng lo lắng.
Hắn là người cô yêu nhất trên đời.
“Mặc dù ác thú rất lợi hại, nhưng mà đỉnh Lam Sơn có cách để đối phó với nó, nhưng mà tại sao ta lại phải ra tay giúp đỡ một người không hề có quan hệ gì với mình chứ? Cho dù ta có đồng ý, thì trên dưới Lục gia cũng không đồng ý.
" Lục Nhược Tâm cười cợt nói.
“Ngươi muốn như thế nào?" Tô Nghênh Hạ thông minh như vậy, sao lại không hiểu ẩn ý trong lời nói của cô ta chứ.
“Chỉ cần người nói Hàn Tam Thiên cưới ta, ta lập tức sẽ có cách thuyết phục người của Lục gia đi cứu hắn, người suy nghĩ kỹ đi.
Nhưng đừng có trách ta không nói trước cho người biết, Hàn Tam Thiên bị ác thú nuốt vào bụng đã nhiều ngày, lúc này có lẽ đã kiệt sức, nếu như chậm thêm chút nữa! " Lục Nhược Tâm nở một nụ cười lạnh lẽo.
“Nếu như muộn thêm chút nữa, e rằng xương cốt của hắn cũng không còn" Chi Mộng lành lùng tiếp lời.
Tô Nghênh Hạ nghiến chặt răng lại, mặc dù cô rất lo lắng cho hoàn cảnh của Hàn Tam Thiên lúc này, nhưng muốn cô tự tay đẩy Hàn Tam Thiên vào lòng của một nữ nhân khác, quả thật cô không thể làm được.
Cô cũng không muốn dùng cách này để phản bội