Lĩnh vực!
Còn là lĩnh vực!
Bởi vì trong lĩnh vực này hắn là chúa tể tuyệt đối!
Nếu không, hắn không có khả năng vô địch như thế được!
Hàn Tam Thiên cũng không phải là một người không muốn thừa nhận người ưu tú hơn mình, chỉ là bây giờ nhìn nhận lại chuyện này, đúng là quá khó để mà tưởng tượng được.
Đám người vừa mới dấy lên hy vọng lúc này lại lặng ngắt như tờ.
Ở trong ấn tượng của bọn họ, Ác Chi Thao Thiết gần như là đã vô địch, nhưng vào giây phút này lại bị Dạ Ma phá tan, làm sao không rung động cho được?
Nhưng có bao nhiêu rung động thì trong lòng có bấy nhiêu tuyệt vọng.
"Làm sao! Tại sao có thể như vậy, ngay cả ác thú thượng cổ như Ác Chi Thao Thiết đối với hắn cũng không có chút biện pháp nào hay sao?"
"Gia hỏa này, gia hỏa này chính là vô địch mà!"
"Xong, tất cả đã kết thúc rồi.
"
"Chúng ta chết chắc rồi.
"
Lại là một vòng kêu gào tuyệt vọng, nhưng so với lần trước, lần này bọn họ thậm chí có muốn khóc cũng khóc không được.
Chết lặng!
Hoàn toàn mất hết hi vọng!
"Hàn Tam Thiên, mở to mắt của người mà thấy cho rõ.
Ta đã nói, ở đây, ta chính là chúa tể tuyệt đối.
"
Dạ Ma đứng giữa không trung mù mịt bay tứ tung, lạnh giọng cao ngạo mang theo dáng vẻ khinh miệt, cười lạnh.
"Hiện tại, người đã phục chưa? Sợ chưa? Run rẩy chưa?" Lạnh lùng nhìn Hàn Tam Thiên, Dạ Ma với dáng vẻ cực kỳ cao ngạo, coi trời bằng vung lại tràn ngập trào phúng.
Cảm xúc của Hàn Tam Thiên không hề bị ảnh hưởng, mặc dù trong lòng kinh ngạc vì tên này đã phát được Thao Thiết, nhưng đó chỉ là trong thời gian cực ngắn, bây giờ Hàn Tam Thiên đang nhanh chóng suy nghĩ làm sao để phá địch.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên không nói lời nào, Dạ Ma càng thêm cuồng vọng, lạnh lùng cất tiếng cười to.
"Ta, mới thật sự là vương giả, ta, mới là Ma Thân mạnh nhất thế giới này, ha ha, ha ha ha ha ha!"
"Rống!"
Một tiếng than nhẹ, Ác Chi Thao Thiết không cam lòng từ giữa không trung rơi xuống trên mặt đất, co quắp ở trên mặt đất, hiển nhiên nó cực kỳ ủ rũ, vết thương trên lưng cũng làm cho tinh lực của nó tổn thương, hai mắt có chút vô thần nhìn Hàn Tam Thiên.
Ở trong lĩnh vực này, hắn là tuyệt đối cường giả, cho nên, Hàn Tam Thiên nhất định phải phá vỡ lĩnh vực.
Nhưng điểm này, từ khi bắt đầu, Hàn Tam Thiên cũng đã thử qua, cho dù tung hết tất cả bản lĩnh của bạn thân ra thì cũng không có chút tác dụng nào.
Hiện tại anh cũng bắt đầu tin tưởng tuyệt đối về Ma Long chi hồn.
Ở trong giấc mơ, Dạ Ma xác thực mạnh hơn Ma Long chi hồn mấy trăm cấp bậc, cho dù bản thân Ma Long chân chính mạnh hơn Dạ Ma nhiều nhưng ở lĩnh vực nào đó mà nói, đôi bên chênh lệch cũng đúng là to lớn.
Nếu như Ác Mộng Long Hồn ở trong giấc mộng là Đại thống lĩnh huyết chiến Bát Phương, uy vũ vô cùng thì căn cứ vào khả năng của gia hỏa này, hắn tuyệt đối chính là vương giả cao cao tại thượng, bễ nghễ khắp thiên hạ này.
Vừa mới nói xong, một đạo khí đen lại bắt đầu ngưng kết trên tay hắn.
Giống như lần trước, hiển nhiên cỗ khói đen này sẽ bao lấy Hàn Tam Thiên giống như túi nhựa.
Nhưng lần trước có Ác Chi Thao Thiết, lần này, Hàn Tam Thiên còn có thể có cái gì chứ?
"Có dễ dàng như vậy sao?" Đột nhiên Hàn Tam Thiên nhếch khóe miệng cười một tiếng.
Vừa mới nói xong, hắn bắn một ngón tay ra.
Phịch một tiếng, cả người Hàn Tam Thiên giống như va chạm với núi lớn, bay ngược mấy chục mét sau đó rơi xuống đất, vết thương trên ngực nháy mắt máu tuôn ra như suối
Mạnh!
Không phải mạnh bình thường.
sự bảo hộ của Bất Diệt Huyền Khải ở trước mặt của hắn như là tờ giấy mỏng, căn bản không có một chút tác dụng.
Mà giữa ngón tay bắn ra kia là sức mạnh vô cùng to lớn, cho dù thân thể đã luyện qua một lần rồi nhưng Hàn Tam Thiên cũng cảm giác khoang ngực