Một trận gió lớn thổi qua, mang theo sức mạnh hủy diệt, thậm chí khiến lão hòa thượng ngây ngốc, chỉ có thể đứng nhìn Hàn Tam Thiên xông tới.
Nhưng nắm đấm khốc liệt này lại rơi vào không khí.
Đột nhiên một người mặc quần áo màu đen xuất hiện trước mặt lão hòa thượng, trong tay rung lên rồi biến hóa, liền ngăn cản nắm đấm hủy diệt của Hàn Tam Thiên,
Ra đòn thất bại, Hàn Tam Thiên không vội vàng để tiếp tục tấn công, tay phải cầm chặt rìu bàn cổ, hai mắt nhìn chằm chằm vào tên áo đen phía trước mặt.
Một thân hình áo đen, trên đầu còn bị che
phủ, phong cách ăn mặc giống hệt với những tên hòa thượng kia, chỉ là người này có nhiều hơn một cái áo choàng, hắc khí nhàn nhạt phát ra khắp người, tuyệt đối không phải người bình thường.
“Lại xuất hiện thêm một tên nữa à?" Hàn Tam Thiên chau hai mày lại, huống hồ người này có tu vi không hề thấp, trong tất cả những người mà Hàn Tam Thiên từng gặp, đây quả nhiên là người có ma khí mạnh nhất.
“Phế vật."
Tên này vẫn không để ý đến Hàn Tam Thiên, chỉ liếc nhìn lão hòa thượng rồi mắng, quay đầu lại, nhìn thấy Minh Vũ bị thiên hỏa nguyệt luân nhốt lại.
Tay nhẹ nhàng cử động, một luồng hắc khí từ cánh tay áo liền xuất hiện, phá thiên hỏa, nguyệt luân.
Lập tức thiên hỏa nguyệt luân tiêu tán, Minh Vũ liền được giải thoát, Hàn Tam Thiên lúc này cũng cử động, thiên hỏa nguyệt luân lập tức bay về phía bên cạnh mình.
“Tham kiến thánh chủ"Minh Vũ vội vàng chạy lại, lập tức quỳ xuống, cung kính đáp với tên người áo đen thần bí.
+
“Tham kiến thánh chủ." Lão hòa thượng mặt
mày hoảng hốt, hoảng loạn bò dậy từ mặt đất, sau đó quỳ xuống.
Điều này khiến sắc mặt Hàn Tam Thiên như ngưng động lại, xem ra người áo đen thần bí này chính là kẻ cầm đầu của chúng, hoặc là một cấp trên nào đó.
Như vậy có thể đoán được, hắn chính là người đứng đằng sau sai khiến mọi chuyện.
“Hai kẻ vô dụng các ngươi, vẫn còn mặt mũi xuất hiện trước mặt ta hay sao?" Người áo đen thần bí lạnh lùng hét lên.
Giọng nói của hắn rất kì lạ, nhưng có gì đó
khiến Hàn Tam Thiên lại có cảm giác quen thuộc, nhưng cho dù Hàn Tam Thiên có suy nghĩ nát óc ra cũng không thể tìm được người nào phù hợp.
“Thuộc hạ đáng chết."
“Thuộc hạ đáng chết" Minh Vũ và lão hóa thượng lo lắng, sợ hãi cúi gầm đầu xuống đất đáp.
“Các ngươi sống hay chết đều đã được định đoạt, đừng có ở trước mặt bản tôn giả vờ
giả vịt"Người áo đen thần bí lạnh lùng nói xong, rồi lập tức xoay người lại, ngước nhìn Hàn Tam Thiên, mặc dù không nói câu nào nhưng Hàn Tam Thiên vẫn có thể cảm nhận được, hắn giống như đang trừng mắt với mình, hơn nữa trong ánh mắt giống như cười nhưng lại không cười.
Không đợi Hàn Tam Thiên mở lời, hắn lập tức lên tiếng: “Lâu quá không gặp, Hàn Tam Thiên."
Lâu ngày không gặp?
Nhưng mà hắn là ai?
Nghĩ đi nghĩ lại, trước nay Hàn Tam Thiên chưa từng có qua lại với người của ma tộc, đừng nói là tam đại ma tộc ở núi Khốn Long.
Rõ ràng những người đó không phải là cùng một phe với Hàn Tam Thiên.
Vậy tên ma tộc này là ai?
“Ngươi là ai?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng hỏi, sức mạnh trong tay đã tản ra, lúc này bắt đầu cảnh giác.
“Ha ha ha ha."Một tiếng cười ảm đạm vang
vọng, giống như tiếng nước chảy trong hang sâu, hắn đáp: “Ta sớm biết người hoàn toàn sẽ không nhớ đến ta, nhưng ta mãi mãi nhớ ngươi, hơn nữa, ta đã từng thề, ta nhất định sẽ là một cơn