Đặc biệt là Hàn Tam Thiên, vì đứng gần nhất, lại không hề có chút đề phòng, cho dù mạnh như Hàn Tam Thiên, tuy không bị lửa đốt cháy nhưng khắp mặt cũng bị đen loang lổ.
“Chết tiệt, chuyện gì vậy?"Hàn Tam Thiên vô cùng tức giận, đưa mắt nhìn ngọn lửa không ngừng bốc cháy, lúc này không còn qua tâm đến hình tượng như thế nào, chỉ căng thẳng nhìn vào đám lửa, trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm không lành.
Lửa cháy ngày càng kịch liệt, rồi dần dần tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Đừng nói là mầm cây yếu ớt mọc từ hạt giống nhân sâm oa, cho dù là một người khỏe mạnh bình thường cũng không có cơ hội sống sót trong ngọn lửa mãnh liệt đó.
Điều này khẳng định rằng phán đoán của
Hàn Tam Thiên đã đi sai hướng.
Hắn đã thất bại.
“Không.
" Tần Sướng hiểu rõ như vậy có nghĩa là như thế nào, đột nhiên đau đến thắt ruột gan mà hét lên, sau đó tuyệt vọng chạy lao đến đống lửa đang cháy nghi ngút.
Ngưng Nguyệt nhanh tay ôm chặt Tần Sương lại, ngước nhìn đống lửa, buồn bã lắc đầu: “Tần sương người hãy bình tĩnh một chút, đừng làm chuyện dại dột"
Lửa đang bốc cháy, không những không có
dấu hiệu yếu đi, mà ngược lại ngày càng cháy dữ dội, giống hệt như một con hổ lửa vừa mới thức giấc, nhe nanh múa vuốt, trong vô cùng hung dữ.
“Tại sao lại như vậy?" Hàn Tam Thiên thất thần nhìn vào đống lửa đang cháy nghi ngút.
“Hu hu.
.
" Tần Sương bị Ngưng Nguyệt ôm chặt vào lòng, nhìn vào