Hàn Tam Thiên lập tức chạy đến, vốn định truyền nội lực vào người của Tần Sương, nhưng Hàn Tam Thiên chợt nhớ ra cơ thể của Tần Sương lúc này đã khác trước, liền lập tức thu tay lại.
Nhẹ nhàng dùng tay bóp mũi lại, rồi hít vào một hơi thở sâu, đang yên đang lành không có chuyện gì, đột nhiên vụ nổ đã khiến cô ấy bất tỉnh.
“Nhân sâm oa đâu?" Hàn Tam Thiên đưa
mắt nhìn vào cái hố đó, đột nhiên trong lòng có cảm giác mất mát.
Cái hố đó chính là nơi mà nhân sâm oa từng sống.
Đưa mắt nhìn xung quanh lại không hề phát hiện ra bất cứ tung tích nào.
“Minh chủ! đại ca Tam Thiên, có chuyện gì vậy?" Lúc này Tử Tình cũng lập tức hạ xuống.
“Hãy giúp ta chăm sóc cho cô ấy" Hàn Tam Thiên đưa mắt nhìn Tử Tình, sau đó đứng dậy, bay vút lên không trung, đồng thời tập trung thần thức, điên cuồng dò xét xung quanh.
Nhưng sau đó, Hàn Tam Thiên có chút thất vọng, xung quanh không hề có tồn tại một hơi thở nào khác, điều này có nghĩa là không hề có sự tồn tại của bất kì người nào đây.
Chẳng lẽ là tự phát hay sao?
Một loại dự cảm bất an lập tức xuất hiện trong lòng Hàn Tam Thiên.
Nhìn tình trạng trên mặt đất lúc này, không lẽ nhân sâm oa đã gặp phải chuyện gì đó mà nổ tan xác rồi hay sao?.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Câm Của Trùm Mafia |||||
Đây có lẽ! có