Cả người Hàn Tam Thiên, tính cả năng lượng của bản thân anh âm vang hạ xuống.
"Cái gì?"
"Minh chủ thế mà bị đánh lui, làm sao có khả năng chứ?"
"Mẹ nó, bên trong luồng khí màu xanh lục kia đến tột cùng là quái vật gì? Mạnh mẽ như vậy?"
"Ôi trời ơi, bản lĩnh của mình chủ nhà ta...!chính là vạn người mới có một, tên ngốc này lại có thể...!"
Trên mặt đất, khi tất cả mọi người thấy cảnh này thì cũng không khỏi cau chặt lông mày, ai cũng khiếp sợ không thôi, đồng thời cũng có lo lắng.
"Có chút ý tứ." Sau khi Hàn Tam Thiên lùi lại.
mấy thước, trên mặt hiển hiện hiện ra vẻ dữ tợn, một giây sau, lại tiếp tục mở ra vô số hỗn độn chi khí.
Anh không lui về sau nữa, gần như chỉ dừng lại mấy giây, đột nhiên hướng lên trên đánh tới.
"Mau nhìn đi, minh chủ đánh lại, hắn lại chiếm ưu thế một lần nữa." Có người lúc này kinh ngạc mà nói.
"Mẹ nó, ta đã nói rồi, con mẹ nó minh chủ chính là Hàn Tam Thiên, ai có thể chiếm ưu thế trên đầu hắn chứ? Vừa rồi rõ ràng là minh chủ chỉ đang nhử mồi mà thôi."
"Đúng đấy, mỗi lần minh chủ phát lực thì tên kia liền không chịu được."
"Chịu không được không phải rất bình thường sao? Đừng quên tình cảnh quẫn.
bách của hai đại Chân Thân ở cốc Khốn Tiên trên núi Khốn Long."
Hàn Tam Thiên chiếm ưu thế, mọi người cũng đều thở dài ra một hơi.
Nhưng mà Ngưng Nguyệt lại có chút không vui, cho dù Hàn Tam Thiên rất nhanh liền chiếm thế chủ động một lần nữa, nhưng có