"Hắn phế thần làm cái gì?"
Xi Mộng không hiểu.
"Điểm này, ta cũng đoán không ra.
"
Lục Nhược Tâm nhíu mày, như đang ngẫm nghĩ gì đó, thì thào không nói thêm nữa, ngược lại lâm vào trầm tư.
"Tiểu thư, ta nghĩ không cần đoán nữa, chỉ có bảy ngày ngắn ngủi, cho dù Hàn Tam Thiên là thần đi nữa thì đó cũng là cá nhân
hắn, muốn chế tạo một đám người ô hợp thành vương giả chi sư, chẳng phải là nằm mơ giữa ban ngày sao?".
"Nhưng người đừng quên, vị trí của Hàn Tam Thiên là đảo Tiên Linh, là nơi có nhiều thiên tài địa bảo nhất trên đời này.
" Nói đến đây, Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng: "Nhưng dù sao thì ta cũng không kém.
"
"Tiểu thư, thần chi gia tỏa đã luyện hóa rồi sao?" Xi Mộng vui mừng nói.
Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng: "Dù không hoàn toàn nhưng cũng có thể sử dụng, quan trọng nhất chính là tử thượng thập tam chương.
"
Tử thượng thập tam chương là thứ lúc trước Lục Nhược Tâm và Hàn Tam Thiên quyết đấu mà có.
Một phen thắng lợi lúc đó trong mắt Lục Nhược Tâm cho tới bây giờ vẫn là bí mật, những đồ vật tối thiểu đã tới tay.
Kỳ thật ở tình huống lúc đó, Lục Nhược Tâm biết rõ mình đã bại, nhưng ở thời khắc mấu chốt xoay chuyển càn khôn, một, Lục Nhược Tâm biết có người đang âm thầm ra tay giúp nàng, mà người này ở hiện trường lúc đó chỉ có lão đầu quét rác.
Chuyện này khiến Lục Nhược Tâm vẫn luôn.
cảm thấy vô cùng kỳ quái, dù sao lão đầu quét rác coi như không phải người của
mình, mà là người của Hàn Tam Thiên, nhưng lão gia hỏa hết lần này tới lần bẻ