"Đúng vậy, trong quan tài để người sống, trong kiệu tân nương lại là người chết, khúc nhạc tấu hỉ là nhạc tang, mà tang lại tấu nhạc hỉ, cái này không thể dùng ngôn ngữ thuyết minh, chỉ có thể nói đám người này thật sự không bình thường.
"
Đám người lúc này cũng không ngừng mở miệng nói ra.
Điểm này Hàn Tam Thiên cũng nghĩ không thông, như mỗi người bọn họ vừa nói, lễ hỉ tang này thật sự kỳ quái, thậm chí khiến người ta cảm thấy giận sôi.
"Tam Thiên, còn chưa tiến vào thôn trang này đã cảm thấy cổ quái, Tử Long nói không sai, nơi này là thật kỳ quái.
"
"Đúng vậy, chúng ta thật sự phải đi vào sao? Còn phải ở lại nữa sao?"
Bên cạnh, bọn người Mặc Dương nhẹ giọng
hòi.
Bọn hắn cũng không phải là sợ, chỉ là người bên ngoài chưa quen cuộc sống nơi đây, mà vùng đất này lại cổ quái như vậy, bởi vậy không thể không cẩn thận đề phòng.
Nhưng mà khi Hàn Tam Thiên đang suy tư thì trong thôn đột nhiên hát vang ca múa, càng có thể nghe thấy âm thanh cười đùa của mọi người.
Nhưng mới vừa rồi trong thôn rõ ràng yên tĩnh dị thường, thế nào trong chốc lát lại hoàn toàn thay đổi.
Hiển nhiên không riêng Hàn Tam Thiên nghe thấy mà tất cả mọi người ở hiện trường cũng nghe được, trên mặt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ.
Sau đó nhìn nhau một cái, Đạo Thập Nhị mấy bước tiến lên trước mặt Hàn Tam
Thiên, nói khẽ: "Mẹ nó, Tam Thiên, không phải chúng ta đang đi vào Địa Ngục chứ?"
"Trước đây là một thôn