Hai người di chuyển bằng tốc độ nhanh chóng, gần như khiến người phải líu lưỡi, từ trình độ nào đó mà nói, so với phi hành ở trên bầu trời giống nhau như đúc.
Trên đường đi, tê tê không ngừng lợi dụng khí tức để thăm dò tu vi của Hàn Tam Thiên, rõ ràng tu vi rác rưởi như vậy nhưng lại có thể đánh bại hắn, đây quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng.
Đáng tiếc, cho dù hắn lôi kéo tay của Hàn
Tam Thiên, hai người ở khoảng cách gần như thế, thế mà dù hắn đã dùng đến tất cả các biện pháp nhưng cũng không hề thăm dò được bất kỳ cái gì về tu vi thật sự của Hàn Tam Thiên, thực sự khiến người ta buồn bực vạn phần.
Với bản lĩnh của Hàn Tam Thiên, đương nhiên anh cũng biết rõ động tác của tê tê trên người mình.
Nhưng mà anh cũng không có tâm tình trả lời tên ngốc này, dù sao thì cho dù có đập vỡ đầu nó thì nó cũng sẽ không hiểu, huống chi, điều mà Hàn Tam Thiên quan tâm là tê tê muốn dẫn anh đi đâu, gặp người thế nào.
Suy nghĩ mông lung ngàn vạn điều tê tê đã tăng tốc độ, một lát sau, trước mắt không thấy đất vàng, ngược lại là một mảnh trắng sáng, một tòa núi tiên đứng ngạo nghễ, trong núi có tiên khí mờ mịt, một chút màu xanh,