(*) Ý chỉ những con người xảo quyệt, láu cá, cáo già.
“Cô Tô đâu rồi?" Chung Luơng như lơ đãng hỏi.
Tô Hài Siêu cũng cho rằng Chung Lương chỉ thuận miệng hỏi, tùy tiện bịa ra một lí do, nói: “Bị bệnh, sau này sẽ hợp tác với quý công ty đã có tôi làm người phụ trách."
Chung Lương gật đầu, nói: "Nếu đã vậy thì chờ cô Tô khỏi bệnh rồi bàn bạc lại."
Nói xong, Chung Luơng xoay người rời đi.
Tô Hải Siêu sửng sốt tại chỗ một lát, rồi vội vã đuổi theo Chung Lương, nói: “Anh Chung, dự án này để tôi phụ trách cũng như nhau cả thôi. Anh yên tâm, năng lực của tôi còn hơn Tô Nghênh Hạ, nếu hợp tác với quý công ty..."
Tô Hải Siêu chưa nói hết, Chung Lương dừng chân bên cạnh xe: “Người muốn hợp tác với bất động sản Nhược Thủy rất nhiều, nếu nhà họ Tô không có thành ý thì tôi sẽ suy nghĩ lại chuyện này.”
Nhin Chung Lương nghênh nganh rời đi, Tô Hải Siêu đứng chết trân tại chỗ, vẫn nghĩ rằng Chung Lương sẽ không để ý chuyện này, ai má ngờ thái độ của ông lại cứng rắn đến vậy.
Suy nghĩ lại chuyện này!
Câu này khiến da đầu Tô Hải Siêu tê dại, giữa đông đảo những công ty tầm trung có rất nhiều đối thủ có năng lực cạnh tranh với nhà họ Tô. Có được lần hợp tác lần này là chuyện cực kỳ khó, nếu bị hủy trong tay anh ta, bà nội không giết chết anh ta mới lạ.
Nên làm gi bây giờ?
Chẳng lẽ thật sự để con kỹ Tô Nghênh Hạ ra mặt hay sao?
Tô Hải Siêu không cam lòng, tối hôm qua vừa lên mặt với Tô Nghênh Hạ. Nếu bây giờ xin cô đến thu thập cục diện này, mặt mũi của anh ta Còn để đâu cho được?
Lúc này, điện thoại của Tô Hải Siêu vang lên.
"Hải Siêu, bà nội con đã đến công ty, Chung Lương vẫn chưa đến sao?" Tô Quốc Lâm hỏi.
Lão ta bây giờ đang cực kỳ đắc ý, giành được cơ hội này trong tay Tô
Nghênh Hạ có thể thiết lập được địa vị của Tô Hải Siêu trong công ty.
Tô Hải Siêu chỉ cần hoàn thành tốt dự án này, trở thành chủ tịch nhà họ
Tô là việc không cần bàn cãi.
"Con đang đến phòng họp đây." Tô Hải Siêu thấp giọng nói.
Trong phòng hội nghị, những thân thich của nhà họ Tô đều có mặt tại đây. Dù sao cũng là lần hợp tác quan trọng, để thể hiện thành ý của nhà họ Tô, không một ai vắng mặt.
Bà cụ Tô ngồi ở vị trí cao nhất của thành viên hội đồng quản trị, thấy một minh Tô Hải Siêu đi vào phòng họp, hỏi: "Chung Luong vẫn chưa tới sao?"
"Bà nội." Tô Hải Siêu củi đầu nói.
Chân mày bà cụ Tô nhíu lại, hỏi: “Xày ra chuyện gi, cậu đã đắc tội gì với Chung Lương hay sao?"
Vừa nói câu này ra, những thân thích của nhà họ Tô đều lo lắng nhìn về phía Tô Hải Siêu, đặc biệt là Tô Quốc Lâm, lão ta còn đang đắc ý vì cơ hội lần này, nếu bị Tô Hài Siêu đập nát, sau này lão ta mà muốn ngồi trên ghế hội đồng quản trị thi chỉ còn là mong ước thôi.
Hải Siêu, xảy ra chuyện gì, hay là hôm nay Chung Lưong không rảnh nên hẹn hôm khác?" Tô Quốc Lâm nói.
"Vi Tô Nghênh Hạ không xuất hiện nên Chung Lương rất tức giận, ông ta nói.. ông ta nói..."
Thấy Tô Hài Siêu ấp ủng, bà cụ vỗ mạnh lên bàn hội nghi, lạnh lùng
nói: "Ông ta nói cải gi?"
Tô Hải Siêu cãm như hến, sau vội vàng nói: "Ông ta nói sẽ suy nghĩ lại
chuyện hợp tác với nhà họ Tô."
Bà cụ tức giận trợn trừng mắt, nếu tối qua Tô Hải Siêu không tim bà ta thi người phụ trách của dự án này cũng sẽ không thay đổi, Chung Lương cũng sẽ không tức giận đến vậy.
Có bao nhiêu công ty mong ngông lần hợp tác này thì sẽ có bẩy nhiêu người muốn bắt được cọng lông từ Con dê béo này. Nhà họ Tô vốn dĩ đã có cơ hội trong tay, nhưng vi cha con Tô Quốc Lâm mà gạt qua.
“Tô Hải Siêu, Tô Quốc Lâm, lần này nếu nhà họ Tô không thể hợp tác
được với bất động sản Nhược Thủy, thì cha con các nguời cút khỏi nhà
họ Tô cho tôi." Bà cụ nghiên răng nghiến lợi nói.
Hai cha con nghe được câu này thì trắng bệch cả mặt, hoàn toàn không ngờ sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Hơn nữa bà cụ là người nói là làm, bà đã nói cút thì sẽ không thể ở lại được nữa.
“Bà nội, hợp đồng cũng đã ký rồi, ông ta còn muốn đổi ý hay sao?" Tô Hài Siêu không cam lòng nói.
Bà cụ cười lạnh, nói: “Chống lưng cho bất động sản Nhược Thủy là ai, cậu còn không biết hay sao? Chỉ bằng phân lượng của nhà họ Tô, cậu nghĩ có thể làm gì được bất động sản Nhược Thủy? Dù họ có hủy hợp đồng đưa tiền bồi thường đến thi cậu cũng dám nhận hay sao?"
Bà cụ nói mấy câu này làm đám thân thích của nhà họ Tô không dám thở mạnh, như bà đã nói, tiền bồi thường mang tới cửa, ai mà dám đi lấy? Chống lưng cho bất động sản Nhược Thủy chính là nhà họ Hàn ở Bắc Kinh đó!
"Chuyện này chỉ có Tô Nghênh Hạ mới có thể cứu vãn cục