"Bích Ương đại nhân. Hắn ta đã giết người của
hoàng đình, thế sao ngài có thể nói họ đáng chết
chứ?" Trần Thiết Tân sốt ruột, bởi vì chuyện này
diễn ra không đúng tưởng tượng của hắn ta. Vì
thế hắn ta sốt ruột nhắc nhở Bích Ương, Hàn Tam
Thiên giết người hon nữa còn giết người của
hoàng đình.
Bích Ương lạnh lùng nhìn Trần Thiết Tân một cái
Ông biết Trần Thiết Tân đang muốn làm gì, nhưng
tiếc là mọi kế hoạch của hắn đã tan vỡ hết. Hắn
không ngờ được thái độ của hoàng đình đối với
chuyện này, càng không ngờ đế tôn lại coi trọng
Hàn Tam Thiên như thế.
Chỉ cần có thể lôi kéo Hàn Tam Thiên thì ba mạng
người này có là gì đâu?
"Trước khi ta tới thành Long Vân, đế tôn muốn ta
tra cho rõ chuyện này. Nếu bọn họ xúc phạm Hàn
Tam Thiên thì để ta tự xử lý ngay tại chỗ. Nếu bọn
họ đã phải trả giá đắt vì xúc phạm Hàn tiên sinh thì
chuyện này sẽ lắng xuống." Bích Ương nói.
Đề tôn!
Xúc phạm Hàn Tam Thiên.
Xử lý ngay tại chỗ.
Mấy chữ quan trọng này khiến Trần Thiết Tân
hoảng sợ.
Dù có thế nào, hắn cũng không ngờ, Hàn Tam
Thiên giết người của hoàng đình. Mà đề tôn lại có
thái độ như thế đối với chuyện này, không trách
móc hay phán xét gì mà ngược lại còn cho là Hàn
Tam Thiên đã làm rất tốt.
"Bích Ương đại nhân, ngài không nói đùa đúng
không?" Trần Thiết Tân vẫn không từ bỏ ý định.
Bích Ương lạnh lùng nhìn Trần Thiết Tân, nói:
"Ngươi nghi ngờ ta, hay là nghi ngờ đề tôn?"
Trần Thiết Tân mém tí đã bị những lời này làm cho
sợ hãi, hắn ta làm gì có can đảm nghi ngờ Bích
Ương càng không thể nghi ngờ đề tôn.
Chẳng qua chuyện này nằm ngoài sức tưởng
tượng của hẳn, khiến Trần Thiết Tân