Hắn?
Thần sắc Cát Trung Lâm nghiêm trang nói: “Ngươi
nói là người đấu giá thánh lật?”
Nhiễm Nghĩa gật đầu, chuyện này là để bảo vệ
thông tin của Hàn Tam Thiên, hơn nữa Cát gia bị
đe dọa nghiêm trọng như vậy, Nhiễm Nghĩa chỉ có
thể làm điều này, hi vọng Hàn Tam Thiên có thể
bảo vệ Cát gia.
Sau bao nhiêu năm tình cảm bằng hữu với Cát
Trung Lâm nhiều năm như vậy bằng hữu tình cảm,
Nhiễm Nghĩa không hy vọng nhìn thấy Cát gia diệt
tộc vì điều này.
"Ngoại trừ cách này, ta nghĩ không ra cách nào
khác đề xử lý.” Nhiễm Nghĩa nói.
“Hắn có thể làm được sao? Đối mặt với gia tộc
Tây Môn, hắn có thể có cách không?” Cát Trung
Lâm nghi ngờ nói.
“Nếu như hắn là cường giả cực sư cảnh, với hắn
đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.” Nhiễm Nghĩa
nói.
Cát Trung Lâm gật đầu. Nếu đúng như vậy thì quả
thật không khó với anh, nhưng rốt cuộc cảnh giới
của anh là gì, đây không phải là con số chính xác.
Cho nên Cát Trung Lâm không đặt hết hy vọng lên
người anh, ông vẫn phải tự mình tìm ra con được,
nghĩ ra cách mới được.
“Hazz.” Nhiễm Nghĩa đột nhiên thở dài, nói: “Lần
này gia tộc Tây Môn điên cuồng ngang ngược,
sớm muộn gì cũng theo con đường gia tộc Bạch
Linh gia, chẳng lẽ Tây Môn Xương không hiểu
điều này sao?”
“Hừ." Cát Trung Lâm khịt mũi hừ lạnh, nói: “Lão
già đó làm sao mà hiểu được chứ. Sở dĩ lần này
ông ta có thái độ phách lối như vậy là muốn biết
người đấu giá thánh lật. Có lẽ ông ta lo lắng sớm
muộn gì gia tộc Tây Môn sẽ biến thành gia tộc
Bạch Linh thứ hai.”
Lời nói này có vẻ mâu thuẫn, nhưng sau khi
Nhiễm Nghĩa suy nghĩ một chút đã hiểu ra chân
tướng trong đó, nói: "Ý của ngươi là, Tây Môn
Xương muốn có được càng nhiều thánh lật?”
“Nếu như gia tộc Tây Môn có thể có một vị cường
giả cục sư cảnh, còn cần sợ để tôn sao? Đến lúc
đó e rằng cả đế tôn cũng phải cho hẳn máy phần
mặt mũi. Khi đó gia tộc Tây Môn mới